Cả Lục dồn đến bên tường, bà dán lên tường nên xảy chuyện gì lớn, nhưng Lục Giai Giai giữa đường gần dòng cuốn .
Thậm chí còn mấy trong đó vấp ngã, xuất hiện sự cố giẫm đạp.
Cô cố gắng giữ cơ thể thăng bằng, cũng may cô mang đồ gì cả, bằng càng dễ ngã hơn.
"Giai Giai!" Mẹ Lục thấy bóng , cơ thể tài nào nhúc nhích , bà gấp đến mức hai mắt bốc hỏa.
Lục Giai Giai chèn ép đến mức hoa hết cả mắt, cô thấy hướng của Lục, chỉ thể hô: "Con , lát nữa dòng rút , chúng gặp ở chỗ máy kéo nhé."
Cô đẩy trái một cái một cái, chen chúc lẫn , một đàn ông thấy Lục Giai Giai lớn lên xinh định sờ eo cô.
một giây đối phương hét thảm một tiếng, đó đá ngã xuống đất.
Lục Giai Giai còn kịp phản ứng ôm ngang eo, cô theo bản năng túm cánh tay của đối phương, ngẩng đầu lên, tuy chỉ thể thấy cái cằm, nhưng liếc mắt thể nhận đó.
Tiết Ngạn!
Trên đầu đội nón, đôi mày nhíu , sức lớn, dễ dàng đẩy bên cạnh , ôm Lục Giai Giai chạy ngoài.
Lục Giai Giai an tâm bám cánh tay của Tiết Ngạn, hai nhanh chen khỏi đám đông, đồng thời phía cuối dòng cũng xuất hiện vài mặc đồng phục.
Trong lòng cô lập tức suy đoán, là chợ đen bắt đây mà.
Chẳng trách nhiều chạy như thế!
Một tay Tiết Ngạn ôm Lục Giai Giai xuyên trong ngõ, nhưng phía cũng theo sát nút thôi, thấy phía cũng thanh âm nên quyết định xuyên thẳng trong một con hẻm ở giữa.
Không gia đình gần đó đang xây nhà mới mà bên cạnh đặt một tấm ván để chắn khe hẹp giữa các nhà bên cạnh.
Tiết Ngạn xung quanh, thả Lục Giai Giai trong, đó chui đậy cái ván bên ngoài lên.
Khe hở hẹp, bên trong cũng nông, cả Tiết Ngạn gần như đè lên Lục Giai Giai.
Trên vách tường đất, Lục Giai Giai né tránh, hai đều đang cử động, cô cẩn thận thơm lên cánh tay của Tiết Ngạn.
Cả Tiết Ngạn lập tức cứng ngắc, chỗ nóng như thiêu đốt, giống như lửa đốt .
Mềm mại thật, Tiết Ngạn nghĩ đến cái đêm mà Lục Giai Giai say rượu đó, hôn cô cũng mềm như .
Bàn tay đỡ eo của di chuyển một cách an phận, cúi mắt cô gái nhỏ trong lòng.
Vân Vũ
Không gian vốn chật hẹp, Lục Giai Giai cũng để ý đến tay của Tiết Ngạn, sắc mặt của cô đỏ bừng, tầm rời khỏi cánh tay của .
Vừa Tiết Ngạn mới đụng tường nên làn da dính đất, Lục Giai Giai giơ tay quẹt lên môi.
Vì hành động mà tóc cô rối, vài sợi dính lên gương mặt trắng trẻo, đôi mắt cô sáng, con ngươi màu lưu ly liếc Tiết Ngạn một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-231.html.]
Màu môi của cô vốn tươi , đầu ngón tay trắng trẻo quẹt qua càng thêm đỏ hơn, khóe môi cũng nhuộm một màu đỏ nhạt, giống như bắt nạt.
Hơi thở của Tiết Ngạn nóng rực, hai mắt Lục Giai Giai, yết hầu di chuyển một cái, giọng khàn : "Chưa lau sạch ."
"Còn ?" Lục Giai Giai tưởng mặt còn dính gì đó, cô giơ tay lau , ngẩng đầu hỏi: "Đã sạch ?"
Tiết Ngạn lắc đầu, giọng của trầm nhỏ, đầy dụ dỗ: "Anh lau giúp em nhé."
Lục Giai Giai gật đầu.
Tiết Ngạn giơ tay phủi bụi mặt Lục Giai Giai, khe hở chật hẹp, bầu khí ấm áp, thở của Tiết Ngạn càng lúc càng nóng, ma xui quỷ khiến thế nào cúi đầu hôn một cái lên môi Lục Giai Giai.
Mềm giống như hôm đó, Tiết Ngạn giống như con sói đói ăn thịt, trong đầu nổi lên suy nghĩ tấn công nhưng cố gắng kiềm chế.
Anh chạm hai cái lùi , nuốt nước miếng, hỏi: "Có thể hôm thêm một cái nữa ?"
"…" Lục Giai Giai đỏ mặt tía tai, đầu óc trống rỗng, ngón tay của cô miết cái áo của Tiết Ngạn.
Đây… đây chính là nụ hôn đầu của cô.
Trái tim của Lục Giai Giai đập vang, để che giấu sự hoảng hốt của , cô lườm một cái nghiêm túc, lực đạo tay gần như xé rách áo của Tiết Ngạn.
"Có thể hôn một cái nữa ?" Tiết Ngạn hỏi trong sự thấp thỏm nhưng tư thế hề đổi, bổ sung: "Sẽ ai ."
"…" Hô hấp của phả lên gương mặt của Lục Giai Giai, tăng thêm nhiệt cho cô, Lục Giai Giai nên nghĩ thế nào nữa, nhưng vẫn theo nội tâm mà gật đầu.
Gần như trong nháy mắt cô đồng ý, Tiết Ngạn đụng một cái.
Có lẽ kinh nghiệm của , thô bạo nhưng vẫn cố gắng dịu dàng, điều, cho dù là thì Lục Giai Giai vẫn cảm thấy Tiết Ngạn quá nôn nóng, ma sát khiến khóe môi cô nhức.
Cô mơ màng qua bao lâu, chỉ đầu óc thiếu khí, đáy mắt mang nước, theo bản năng đẩy Tiết Ngạn .
Không chỉ hôn một cái thôi ? Thế qua bao lâu ?
cũng đúng lúc , bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, Lục Giai Giai lập tức dám giục nữa, hô hấp cũng cố gắng nhẹ hơn.
Tiết Ngạn thở hổn hển, cách nào khống chế mà ấn Lục Giai Giai lên tường, dùng sức ma sát giống như nuốt cô bụng .
Lục Giai Giai giống một c.h.ế.t chìm, túm chặt lấy áo của Tiết Ngạn, đầu ngón tay trắng bệch, thi thoảng còn chạm làn da màu đồng cổ của , đan xen tạo một màu trắng đen rõ ràng.
Cùng lúc đó bên ngoài cũng truyền tới tiếng chuyện.
"Bên chỉ bắt một , còn những khác ?"
"Chạy hết cả , đó chạy nhanh quá, bắt ."
…