Trương Thục Vân cũng cúi thấp đầu, nếu như giáo viên, chỉ công việc nhẹ nhàng mà còn tiền lương, nhưng cứ cố tình bản bọn họ đủ tư cách.
Ăn xong bữa trưa, Lục Nghiệp Quốc lén lút kéo Lục Giai Giai đến bên cạnh: "Em gái, nghiệp cấp ba là đúng ?"
"Sao ?" Lục Giai Giai nâng mắt lên: "Không tư ứng cử viên đấy chứ?"
Lục Nghiệp Quốc lập tức đỏ mặt: "Có, một ứng cử viên."
"Là ai ?" Lục Giai Giai sáp gần hỏi.
"Là, là Lý Phân, cô là thanh niên trí thức, giúp một câu, nghiệp cấp ba."
"Cô ." Lục Giai Giai nghĩ ngợi, nước phù sa chảy ruộng ngoài nên cô dứt khoát hỏi thẳng: "Có cô chị tư của em ?"
"Anh, cũng, cái đó…"
"Anh tư, thật nhé, em tại chị Lý Lệ giao công việc béo bở cho em, nhưng một khi em giới thiệu cho chị , chính là nợ chị một nhân tình, tại em vì một lạ mà nợ nhân tình." Lục Giai Giai thẳng thắn.
", thằng ranh c.h.ế.t tiệt nhà mày, mày lợi hại quá nhỉ." Đột nhiên Lục nhảy từ tường, vỗ thẳng gáy Lục Nghiệp Quốc: "Lý gì đó, Lý với chả Phân, dựa cái gì con gái tao giới thiệu công việc cho cô , nợ cô ? Cho dù hai đứa tụi bây thật sự gì cũng xem cô là thế nào , với con gái tao ? Con gái tao ?"
Lục Giai Giai ở bên cạnh ngoan ngoãn gật đầu, cô thích nợ ân tình của cho lắm, đặc biệt là loại ân huệ chẳng hiểu .
Cho dù Lý Phân là chị tư của cô cũng xem thái độ của cô thế nào , bằng nhà họ Lục cũng quá phong thái .
Hơn nữa, vẫn quan hệ gì cho công việc, kêu chị cả nghĩ thế nào đây?
Lục Nghiệp Quốc ôm đầu : "Con chỉ hỏi thôi mà."
"Hỏi bọn tao gì? Mày vẫn nên hỏi cô ý gì ? Nếu con gái tao cho cô một công việc như thế, cô nên đối xử với con gái tao thế nào, tụi bây rõ ràng ?"
"Đương nhiên là với em gái ." Lục Nghiệp Quốc buột miệng thốt .
Mẹ Lục đảo trắng mắt: "Nói dễ nhỉ, mày bàn bạc với cô ? Sao mày cô sẽ với em gái mày? Lúc đầu Điền Kim Hoa cũng với hai mày như thế."
"…" Sao đột nhiên kéo chuyện ? Lục Giai Giai xoa mũi một cách bất đắc dĩ: "Còn vài ngày nữa mà, ngày mai hai còn xem mắt, đến khi đó ạ."
Buổi tối cô tắm nước nóng, xuống giường ngủ ngay, nửa đêm cửa lớn gõ vang, đó tiếng chuyện và tiếng bước chân truyền trong sân.
Cô trở cũng tỉnh ngay mà mơ mơ màng màng mở mắt, thấy bên ngoài sáng đèn.
Lục Giai Giai tưởng xảy hỏa hoạn nên vội bò dậy mặc xong quần áo, dùng tốc độ nhanh nhất mở cửa, ai ngờ mở cửa mà chỉ là cây đuốc đang cháy.
"Sao thế ạ?" Lục Giai Giai trong sân.
Mẹ Lục thấy cô tỉnh, tùy tiện dùng ngón tay cào mái tóc: "Lục Thảo xảy chuyện !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-282.html.]
"?" Lục Giai Giai dụi mắt: "Đã xảy chuyện gì?"
Mẹ Lục nghiến răng nghiến lợi: "Còn với Châu Văn Thanh , thấy con nhỏ đó điên , chuyện gì cũng , hủy hoại danh tiếng như thế, chỉ sợ cả đời cũng ngóc đầu lên , con về phòng ngủ , qua đó xem ."
"Con chung với ." Lục Giai Giai theo Lục, thành thạo nắm góc áo của bà .
Đàn ông nhà họ Lục ngoại trừ Lục Cương Quốc đều ngoài hết, dù trong nhà cũng nhiều con gái như thế, lỡ như nhân lúc bọn họ ở nhà mà nhà trộm đồ thì .
"Trông nhà cho kỹ." Mẹ Lục dặn dò Lục Cương quốc vài câu, dẫn Lục Giai Giai rừng cây nhỏ cách đó xa.
Lục Giai Giai còn đến nơi thấy một nam một nữ vây ở giữa, bác gái cả Lục chửi.
Xung quanh sáng ánh đuốc, ở giữa thì co rúm, chỗ nào để trốn.
Châu Văn Thanh cũng hoảng loạn quá mà giọng mang theo tiếng nức nở: "Không , thật sự , thật sự bất cứ chuyện gì với Lục Thảo cả, mấy việc với cô gì? khả năng mấy chuyện với cô …"
xung quanh ai tin.
Mẹ Lục dặn dò Lục Giai Giai đừng lộn xộn, đó qua khuyên bác gái cả Lục.
Tiết Ngạn nhấc chân đến bên cạnh Lục Giai Giai, thấy mắt cô lim dim, ngón tay đụng cổ cô.
Lục Giai Giai chỗ nào cũng mềm mại nhỏ nhắn, hai ngón tay của Tiết Ngạn cũng thể dễ dàng nhéo cổ cô.
Ngón tay nóng, Lục Giai Giai rụt cổ, cô đầu lườm Tiết Ngạn, giống một con mèo xù lông, nhỏ giọng kêu: "Anh gì đó?"
Rời giường nên vẫn cáu bẩn lắm, Tiết Ngạn rụt tay về với vẻ mặt cảm xúc, cũng thấp giọng dụ dỗ: "Em xảy chuyện gì ?"
"Em thể đoán ." Lục Giai Giai lẩm bẩm.
Vân Vũ
Tiết Ngạn tiếp: "Chắc hẳn Lục Thảo dùng cách nào đó ép Châu Văn Thanh thể tới gặp cô lúc trời tối, cực khả năng chính là Châu Văn Thanh thơ tình gì đó. Lục Thảo trả cho , đó hai gặp mặt, Lục Thảo cởi áo bắt đầu gọi tới, đồng thời sống c.h.ế.t kéo Châu Văn Thanh để . Sức của Châu Văn Thanh lớn bằng Lục Thảo nên chỉ thể áp chế, cuối cùng chính là tình cảnh mà em đang thấy bây giờ."
"… Nói như thật , ?" Lục Giai Giai mặt qua chỗ khác, nhưng ánh mắt vẫn trộm Tiết Ngạn.
Tiết Ngạn thấp giọng: "Lần Châu Văn Thanh chỉ thể kết hôn với Lục Thảo, nào tin , ai sẽ tin một đàn ông nửa đêm chạy ngoài gặp riêng chứ."
Lục Giai Giai gì.
Tiết Ngạn cô vẫn đang giận, cô gái trẻ bình thường ngoan ngọt ngào, một khi nổi giận sẽ dễ dỗ, hung dữ vô cùng ghi thù.
Anh cúi đầu, nhỏ giọng bảo: "Lúc trưa sai , là em phạt một chuyện khác ."
Tiết Ngạn đụng chỗ cấm kỵ đều sẽ thông qua sự đồng ý của Lục Giai Giai, trưa nay thật sự vội quá nên mới vô tình đụng .
Tiết Ngạn cúi mắt .