Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 291

Cập nhật lúc: 2025-08-26 12:58:00
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy chữ cuối cùng, bác gái cả Lục nhấn mạnh vô cùng, bà hiểu, tài nào hiểu rốt cuộc Lục Thảo đang nghĩ cái gì nữa.

Gà mái trong nhà vốn đang cục cục tác, bác gái cả Lục nổi nóng, nó ngừng kêu, cổ nghển , khi hai giây vội đập cánh chạy mất.

Lục Thảo cái lược ném xuống đất, cô thả b.í.m tóc , đối diện với lời chất vấn của bác gái cả Lục mà hề sợ hãi chút nào, ngược còn tươi : "Mẹ, con bây giờ đang giận, nhưng Lục Giai Giai nhất định thể sống hơn con ?"

"…"

"Còn nữa, chẳng qua Tiết Ngạn chỉ là một thằng nhà quê chân lấm tay bùn, còn Châu Văn Thanh là thanh niên trí thức trong thành phố, cứ đợi xem, sẽ một ngày về thành phố và con cũng sẽ là thành phố, thế sự vô thường, tương lai thế nào chẳng ai !"

Lục Thảo nhặt cái lược lên, cô ngờ Lục Giai Giai thật sự gả cho tên ma quỷ Tiết Ngạn đó, cứ đợi sống ngày khổ sở .

Ngược xem Lục Giai Giai sẽ đánh thành cái dạng gì.

"!" Bác gái cả Lục bổ đầu Lục Thảo : "Mày còn thành phố cơ ? Bây giờ mày kết hôn nhà ? Mày với Châu Văn Thanh ở ? Sinh con nuôi thế nào? Mày từng nghĩ qua ?"

"Bây giờ Văn Thanh thể đồng việc, còn thể thơ cho con . Mẹ, đừng cả ngày chỉ nghĩ mấy chuyện ăn uống như thế, sung túc về mặt tinh thần mới là quan trọng nhất, còn nữa, nhà họ Tiết cũng nhà ."

"…" Bác gái cả Lục váng hết cả đầu, vội vàng chống cái ghế bên cạnh xuống, bà thở hổn hển: "Bây giờ tiền lương một tháng của Tiết Ngạn thể xây một căn nhà, hai tháng thể quây một cái sân nhỏ, thể nhà ở ? Thím hai mày thông minh như thế, thể tùy tiện gả con gái cho , chắc chắn sớm cân nhắc cả ."

"Con chẳng thèm mấy thứ đó." Lục Thảo bĩu môi.

Bác gái cả Lục vẻ mặt của cô mà nổi điên, vung một cái vả tới: "Cái thứ rắc rối, nhân lúc còn sớm cút ngoài cho tao, bằng tao sẽ đánh mày c.h.ế.t tươi."

Lục Thảo ôm mặt bật .

Hai năm Tôn Thành Trúc từng tới thôn Tây Thủy một , chỉ nhớ đại khái phương hướng, ai ngờ đạp xe qua đây lạc đường, hỏi mấy mới mò rõ vị trí chính xác.

"Mẹ, đến nhà họ Lục nhất định chuyện tử tế đó." Tôn Thành Trúc lau mồ hôi mặt, : "Bây giờ Giai Giai vẫn đồng ý gả cho con. Lúc con gặp cô , cô còn bằng lòng kết đối tượng với con nữa. Thái độ của nhất định , nếu cha đồng ý, chừng Giai Giai sẽ đồng ý."

"Yên tâm , mấy bà già nông thôn đó, bà nào thấy tiền cũng cần con gái, nhiều năm như gặp nhiều ." Mẹ Tôn xe đạp nắm áo con trai: "Con yên tâm, cho nhà họ bọn họ sính lễ ba mươi đồng tiền, trực tiếp mua đứt Lục Giai Giai, đừng liên lạc với mấy đàn bà nông thôn đó nữa…"

"Mẹ, thể đừng mấy lời vô dụng đó , hình như bây giờ Giai Giai công việc , thể vứt bỏ cha ?" Tôn Thành Trúc nhíu chặt mày, hai chân trực tiếp hạ xuống đất chống xe đạp.

Anh cắn răng : "Nếu con lấy Lục Giai Giai, con sẽ…"

Anh lời tiếp theo , nhưng nhiều năm như dự định.

"Thì , con , con còn hả?" Mẹ Tôn yên nổi nóng túm áo con trai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-291.html.]

Tôn Thành Trúc chịu kéo một cái, gào lên: "Đủ !"

Mẹ Tôn đột nhiên dọa giật b.ắ.n , nhưng cảm thấy con trai mất mặt, bà kéo : "Mẹ nuôi con lớn như thế, rốt cuộc con thế nào đây, tất cả những gì cha đều là vì con, nhưng con xem bây giờ con vì một đứa con gái mà cần ruột nữa."

Mẹ Tôn gào , lưng Tôn Thành Trúc truyền tới cơn đau nhức, nguyên tại chỗ nhúc nhích, đôi mắt lặng lẽ ghi đông.

Mẹ Tôn cảm thấy đúng, bà dừng vẻ mặt của Tôn Thành Trúc, chỉ thấy căng da mặt, biểu cảm gì.

Vân Vũ

lập tức hoảng, giục : "Con chứ."

Tôn Thành Trúc lạnh lùng mở miệng: "Hôm nay là ngày , con cãi với , đừng ép con nữa."

Mẹ Tôn dừng động tác , bà ngờ đứa con trai ngoan ngoãn lời đây bây giờ trở nên lạnh lùng và vô tình như thế.

Tôn Thành Trúc đạp xe tiếp: "Lần con lừa , lấy Lục Giai Giai thì con ."

"Đi, con thể ?"

Tôn Thành Trúc đáp, giọng thuận theo tiếng gió bay về nơi xa.

Mẹ Tôn còn nghĩ một lúc xem nên bộ thế nào.

Buổi trưa nhà họ Tiết ở nhà họ Lục ăn cơm, Lục nấu một con gà, xào một con thỏ.

Cha Tiết ở phòng khách chuyện với cha Lục, đảm bảo sẽ cố xây nhà nhanh nhất thể, vì biểu hiện cho còn chủ động yêu cầu nhà bếp nấu cơm.

Ông vô cùng thành thật và hàm hậu: "Ở nhà đều là nấu cơm, nếu như Giai Giai nấu cơm thì để nấu, đương nhiên, kết hôn nên để tiểu tử thối học, đợt nhất định sẽ từ từ dạy dỗ nó."

Tiết Ngạn: "…"

Lục Giai Giai ở bên cạnh vô cùng tò mò, cô huých khuỷu tay Tiết Ngạn, : "Sau em sẽ nấu cơm mỗi ngày đó, bác trai đúng, nhân thời gian tranh thủ học với bác ."

"… Đang học ." Tiết Ngạn căng da đầu.

Cha Tiết nấu cơm đơn giản, thêm nước sạch và thêm muối, nếu xào rau lúc bỏ chính là một đống đen sì.

Nói đến chuyện việc nhà, Lục Giai Giai nhíu mày, cô than thở: "Đột nhiên kết hôn, gả cho còn nấu cơm, còn giặt quần áo, còn may quần áo, dọn dẹp vệ sinh, dọn nhà…"

Trước đây cô cũng từng nghĩ đến mấy vấn đề , nhưng Lục Giai Giai Tiết Ngạn chắc chắn sẽ chỉ để việc nhà.

đến lúc đột nhiên cô nghĩ ngợi lung tung.

Loading...