"Cô đừng thấy Tiết Ngạn bình thường gần con gái, nhưng nếu lăn lên giường chắc chắn là nhân tài kiệt xuất đây, loại đàn bà nông thôn đó cũ kỹ thú vị, thể nếm tư vị trong đó?"
Phùng Như lên: "Bây giờ ngược xem vợ cưới của Tiết Ngạn trông thế nào?"
"Cô tính thế nào?"
"Đương nhiên là xin Tiết Ngạn chuyện hôm qua."
"Phải như mới thú vị, vợ cưới của Tiết Ngạn thấy cô chắc chắn sẽ tự hổ thẹn vì bằng, chỉ riêng dáng chỉ sợ kém cô mười tám vạn dặm ."
…
Khi Trương Thủy Tuyền nhắc đến chuyện Tiết Ngạn so đấu với mà khổ hết.
"Tiết Ngạn dữ ?" Lục Giai Giai nghĩ ngợi: "Anh đúng là dữ."
Lúc mới bắt đầu quen , gương mặt đó cũng biểu cảm gì khác, bản cô cũng dọa sợ mấy .
Vân Vũ
"Sau khi các sẽ lên thôi, Tiết Ngạn là mặt mày lạnh lùng nhưng tâm nóng, một khi các là bạn bè, sẽ dữ như nữa ." Lục Giai Giai bổ sung: "Anh giao tiếp cho lắm, các khoan dung cho nhiều hơn nhé."
Công nhân nam bên ký túc xá khá nhiều, Lục Giai Giai qua một bên .
Khi Phùng Như tìm tới liếc mắt trông thấy Lục Giai Giai, cô dừng , sắc mặt vô cùng khó coi: "Đây là công nhân nữ mới tuyển tới ? Vừa mới tới quyến rũ nhiều đàn ông như ."
Cô gương mặt xinh đó của Lục Giai Giai với vẻ ghen tỵ, đầu tiên cô thấy một lớn lên hơn , đặc biệt là tư thế dáng của cô, mỗi một hành động đều lộ vẻ cao nhã.
Ở mặt cô, cô cũng cảm thấy tự hào gì nữa, nổi nửa điểm để so sánh, khí thế áp đảo.
Phùng Như nổi giận đùng đùng: "Rốt cuộc cô ở phân xưởng nào?"
"Không , khả năng là mới tuyển , nhưng thế cũng quá ." Công nhân nữ ở bên cạnh đáp.
Phùng Như nhẫn nhịn: "Vợ cưới của Tiết Ngạn thì , thấy ?"
Cô xung quanh, ánh mắt rơi lên một cô gái dáng béo, làn da vàng.
Phùng Như lập tức xốc tinh thần, cô chậm rãi qua, giả bộ gì hết mà lầm bầm: "Hôm nay nhất định xin Tiết Ngạn, đều tại , nếu vì thì cũng giận."
Cô gái trẻ mũm mĩm còn chẳng thèm đầu mà vẫn ngẩng đầu lên tầng như cũ.
Phùng Như ngờ cấp bậc của cao đến thế, mà cũng nổi giận, cô lớn tiếng : "Sao Tiết Ngạn vẫn xuống?"
"!" Lục Giai Giai cách đó mấy mét chuyển tầm qua.
Phùng Như còn đang tự lẩm bẩm: "Hôm nay đồng chí Tiết dạy dỗ đúng, hôm qua là quá bừa."
Cô cố tình nhả chữ, hai chữ dạy dỗ một cách mập mờ, cô gái mập gần đó , cái eo còn rung một chút.
Cô gái mập đó cũng quan sát gì đó, cô đầu Phùng Như, tưởng Phùng Như đang chế nhạo dáng của : "Cô điên !"
Phùng Như thấy cô nổi giận, cố tình đáp với vẻ vô tội: "Cô thế?"
Ánh mắt của cô liếc cô gái mập từ xuống lộ vẻ chán ghét.
Cô gái mập: "…"
Thế thể nhịn ? Cô gái mập vả một cái tát lên mặt Phùng Như: "Vậy mà dám chế nhạo , béo thì , ăn thịt của nhà các cô , hôm nay đánh c.h.ế.t cô."
Cô vốn dĩ vì dáng béo mà cãi với đối tượng, nên giờ chạy tới lầu hòa, ngờ con ả điên ghét bỏ.
Tức chỗ xả, cô gái mập trực tiếp đẩy ngã Phùng Như đất đánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-316.html.]
"…" Lục Giai Giai trò cách đó xa, nhanh đoán suy nghĩ của Phùng Như.
Cô nổi hứng thú .
Phùng Như ngờ cô gái nông thôn tay là tay, nhưng cũng hợp ý cô .
Ký túc xá của Tiết Ngạn ở tầng sáu, dùng tốc độ nhanh nhất chạy xuống.
Phùng Như thấy Tiết Ngạn, đôi mắt lập tức sáng ngời, bật đau đớn thành tiếng.
Cô đợi Tiết Ngạn kéo .
Phùng Như thấy Tiết Ngạn càng lúc càng gần, đó vòng qua bên cạnh cô .
"Đi thôi em." Tiết Ngạn tới bên cạnh Lục Giai Giai.
Phùng Như mang vẻ mặt kinh ngạc, tát một cái vẫn lấy bình tĩnh.
Lục Giai Giai duỗi tay nắm áo cánh tay Tiết Ngạn, cô đầu, khóe mắt lạnh lùng liếc về phía Phùng Như, môi nhếch lên.
Thứ mà Lục Giai Giai từng học nhiều, ở thời hiện đại cũng từng tham gia tiệc.
Cha ở hiện đại là nhà giàu mới nổi nhưng bọn họ bồi dưỡng con gái thành tiểu thư ở xã hội thượng lưu chân chính, cho nên mời giáo viên gia giáo về dạy Lục Giai Giai.
Khi Lục Giai Giai thật sự nghiêm túc tuyệt đối là thiên kim nhà giàu cao quý nho nhã, dễ khinh nhờn.
Một cái đầu liếc mắt phóng khí thế, vẻ khinh thường trong ánh mắt biến Phùng Như thành một tên hề.
Phùng Như ngơ ngác lấy bình tĩnh.
Vợ cưới của Tiết Ngạn… vợ cưới của Tiết Ngạn là cô…
Tiết Ngạn mặc kệ, Trương Thủy Tuyền là bảo vệ xưởng dệt khả năng quản, một nhóm chạy qua kéo hai .
Đột nhiên Phùng Như túm lấy Trương Thủy Tuyền: "Vừa , là vợ cưới của Tiết Ngạn?"
" , đó là chị dâu tương lai của chúng ." Trương Thủy Tuyền cũng tên ngốc, hành động của Phùng Như cũng khiến bọn họ đoán đại khái.
"Người lớn lên như chị dâu cứ như bước từ trong tranh , còn con gái lớn lên như cũng đừng nghĩ lung tung, bằng mặt chắc chắn đánh sưng vù."
Mặt của Phùng Như thật sự sưng vù, chỉ như thế mà còn cào tóe máu.
Công nhân nữ cùng tới với cô cũng mang vẻ mặt một lời khó hết, cô lấy khăn tay che vết thương mặt Phùng Như: "Bỏ ."
Phùng Như cứng ngắc gật đầu, nếu như cô kém đối phương một chút cũng thôi , nhưng kém nhiều như thế hà tất tự rước lấy nhục.
Còn bằng nhanh chóng lựa một khác.
"Ui!" Lúc Phùng Như mới phản ứng mặt cào rách, hơn nữa còn nóng rát đau đớn, xưa nay cô coi trọng mặt của nhất, lập tức gào lên the thé với cô gái mũm mĩm : "Cô quá độc ác, mà hủy dung mặt , báo cáo cô."
Trương Thủy Tuyền khụ một tiếng, sáp tới bên cạnh Phùng Như: "Đây là con gái của chủ nhiệm xưởng dệt chúng , cô nghĩ kỹ hãy ."
Phùng Như: "…"
" , cô chảy m.á.u mũi kìa." Trương Thủy Tuyền nhắc nhở.
Phùng Như giơ tay sờ mũi thấy m.á.u dính tay, trực tiếp tức đến ngất xỉu.
Lục Giai Giai chạy một chuyến , tất cả đều Tiết Ngạn một cô vợ cưới xinh đep.
Tiết Ngạn dẫn cô tới tiệm ba bữa ăn cơm, Lục Giai Giai chủ động hỏi Lý Phân: "Chị Lý Phân, chị ăn gì?"