Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 359

Cập nhật lúc: 2025-08-27 07:56:41
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Phong bao giờ từng tay với La Khinh Khinh.

Mặt của cô nhanh sưng lên, Lâm Phong lấy bình tĩnh thấy La Khinh Khinh dần , trong đáy mắt hiện lên tia sáng kỳ lạ.

Anh vả thêm một cái nữa, đến khi mặt của La Khinh Khinh đánh sưng vù mới dừng .

"La Khinh Khinh, theo ? Ngược xem rời khỏi cô sẽ sống thế nào? cô giống như một con ch.ó theo !" Lâm Phong quăng La Khinh Khinh xuống đất.

Trong hai ngày, trong thôn lan truyền tin đồn, cũng bắt đầu từ .

Đại khái là nửa đêm La Khinh Khinh bò lên giường của Lâm Phong, Lâm Phong nổi giận trực tiếp đánh cô ả một trận.

Trong thôn đều đang truyền tai , nào thấy cô ả cũng thể nôn một bãi.

Cũng còn nào giúp La Khinh Khinh việc đồng áng nữa, bản cô ả tự hai ngày thấy mỏi eo đau lưng.

Cô ả hòa với Lâm Phong nhưng để ý đến cô ả, thậm chí cô ả gần vả cô ả một cái.

Có một thậm chí ở mặt nhiều , Lâm Phong hề nể mặt La Khinh Khinh một chút nào, còn ở chốn đông mắng cô là tiện nhân.

Danh tiếng của La Khinh Khinh cũng coi như hủy, một nào gần cô , nấu cơm, giặt quần áo, việc đồng áng đều là cô tự .

Trong thôn đến cũng đồn rằng Lâm Phong từ bỏ .

Nghĩ đến lúc đầu Lâm Phong thâm tình như thế, bây giờ cần La Khinh Khinh nữa, cộng thêm danh tiếng của cô ả, hiển nhiên đều đổ hết lên cô ả .

"Phi, quá ti tiện, lúc Lâm Phong thích cô bao nhiêu, bà xem bây giờ còn chẳng thèm liếc mắt lấy một cái, còn ở mặt chửi cô ."

"Không chuyện dơ bẩn gì nữa , các bà cũng trông chừng đàn ông trong nhà cho , con tiện nhân nửa đêm bò lên giường nhà ai nữa ?"

"Theo thấy loại đàn bà thế đáng sống, còn bằng đưa tới nông trường cải tạo lao động, ở thôn chúng đúng là mất mặt quá."

Cuộc sống của La Khinh Khinh còn thảm hơn cả lúc giam, cô thường xuyên ăn no, nửa đêm đói đến cồn cào ruột gan.

Lục Giai Giai vài câu đồn đãi về La Khinh Khinh, đó cũng để ý đến nữa, dù chuyện của tư với Lý Phân cũng xác định .

Trong nhà bàn bạc xây thêm một căn phòng ở phía nam tân phòng cho tư.

Buổi tối, Lục Giai Giai ngủ bao lâu thì cửa bên ngoài gõ vang.

Gần đây cô thích ngủ, trở một cái ngủ tiếp, chỉ thấy bên ngoài thấp thoáng truyền tới tiếng chuyện.

"Ngủ , mới ngủ, tối khuya con còn chạy về đây, tối nay ở đây là về nhà?"

"Con dẫn cô về."

"Vậy cũng , đường cẩn thận một chút."

Lục Giai Giai quá buồn ngủ, mắt mở nổi, thấy tiếng chuyện mơ hồ rõ, ngược còn ngủ say hơn.

Qua một lúc, cửa phòng của cô mở , một bóng cao lớn trong.

Cả Lục Giai Giai trong chăn ngủ, chỉ lộ cái đầu nhỏ , một ngón tay cuộn cũng lộ bên ngoài.

Tiết Ngạn chà sát tay để lòng bàn tay lạnh như nữa, đó mới chạm lên mặt Lục Giai Giai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-359.html.]

"Lạnh." Lục Giai Giai lẩm bẩm.

Tiết Ngạn cúi : "Nhóc con, mau dậy , về nhà thôi."

Lục Giai Giai hé mắt thì trông thấy Tiết Ngạn, cả cô ngược rụt trong chăn, mềm nhũn mang theo chút hờn dỗi: "Buồn ngủ lắm, em ngủ, , ngủ bên cạnh em là ."

Tiết Ngạn bất đắc dĩ, cầm quần áo bên cạnh Lục Giai Giai, xốc chăn lên giúp cô mặc đồ .

Lục Giai Giai ngoại trừ lười thì cũng nổi giận, vốn buồn ngủ chịu , khi dày vò một phen, cô cũng khí lạnh cho tỉnh táo.

Tiết Ngạn sợ cô lạnh, ngay cả áo khoác mùa đông cũng mặc cho cô.

"Lên ." Tiết Ngạn xổm mặt cô.

Lục Giai Giai chu môi trèo lên lưng Tiết Ngạn, về đừng hòng ngủ, Tiết Ngạn chắc chắn định dày vò cô.

Anh cõng Lục Giai Giai về nhà, cô nhéo lỗ tai lạnh cóng của : "Hôm nay về sớm thế."

"Ừm, đổi ca với khác." Tiết Ngạn thấp giọng: "Đợi đến tuần mua xe đạp sẽ về nhanh hơn."

Anh với Lục Giai Giai mới kết hôn, một tuần chỉ thể ở với một ngày, đương nhiên tranh thủ thời gian về nhà .

"Ở trong thôn ai bắt nạt em chứ?" Tiết Ngạn hỏi.

Lục Giai Giai lắc đầu: "Không ai bắt nạt em hết."

Cô đảo mắt, dỗ : "Chỉ là ở đây, em thường xuyên nhớ ."

Tiết Ngạn dừng bước chân, cho dù khóe môi mím chặt cỡ nào cũng nhếch lên, thấp giọng bảo: "Anh cũng nhớ em." Trong mơ là em.

Gió lạnh trong đêm thổi qua, cả Lục Giai Giai nhúc nhích, ngón tay rụt trong tay áo, đó phủ lên tai Tiết Ngạn.

"Anh ở nhà…" Sau đó im lặng.

"Hửm? Gì cơ?" Lục Giai Giai tưởng thấy câu còn của nên sáp tới: "Anh gì?"

"Anh ở nhà, đàn ông lòng bất chính nào gần em , nếu như , em đừng sợ, cứ thẳng với ."

"…"

"Có ?"

"… Cái gì mà đàn ông lòng bất chính chứ?" Nếu cô đoán lầm, ngoại trừ đàn ông quan hệ m.á.u mủ với cô thì ở trong mắt Tiết Ngạn, những khác đều là đàn ông lòng bất chính hết.

Tiết Ngạn tiếp tục im lặng, Lục Giai Giai đàn ông bắt đầu bức rức , cô tìm một vị trí thoải mái định ngủ tiếp.

Vừa mới xong thấy Tiết Ngạn : "Đàn ông lòng bất chính… chính là rõ ràng em kết hôn còn thể hiện ý với em, cố tình gần em, bắt chuyện với em."

"…" Lục Giai Giai tức giận: "Không !"

"Không thì , thì nhất định với , đây là tư tưởng sai lầm vô cùng nghiêm trọng, sẽ giúp sửa chữa."

Vân Vũ

Đến cửa nhà, Lục Giai Giai đưa chìa khóa cho Tiết Ngạn, Tiết Ngạn mở cửa trong.

Anh thắp đèn dầu, Lục Giai Giai lấy cái chăn phơi một hai hôm trải lên giường, dày vò nửa tiếng đồng hồ, cô lên giường chẳng nhúc nhích gì cả, vô cùng buồn ngủ.

"Sao thích ngủ như ?" Tiết Ngạn rửa tay xong, trong thấy Lục Giai Giai sắp ngủ, chạm mặt cô, đó cũng chui trong.

Loading...