Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-08-29 17:54:29
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có trí thức nữ nhạy cảm đối với mùi trực tiếp nôn mửa, cô bịt mũi: "Lâm Tú Hà, cô mau tắm , bằng đừng ở đây nữa."

"Cô cho ở thì , cứ thích ở đây đấy, bản lĩnh thì cô tìm một chỗ khác cho ." Lâm Tú Hà hào hứng trong phòng.

thoải mái, những khác cũng đừng hòng thoải mái, nhất là thối phát luôn .

Vân Vũ

Lâm Tú Hà giường , vén chăn lên định xuống thì chân giẫm thứ gì đó lạnh toát.

cúi đầu .

"Á á á!"

Lâm Tú Hà chạy xuống giường.

Trí thức nữ khác sắp tức c.h.ế.t : "Lâm Tú Hà, cô la to như thế gì, c.h.ế.t ?"

"Có rết, giường rết."

Những khác thuận theo ánh mắt của Lâm Tú Hà qua, quả nhiên thấy mấy con rết nhưng đều bất động hết.

Có trí thức nữ to gan, dùng cành cây gẩy, phát hiện là rết chết.

"Là Lý Phân, chắc chắn là cô , là cô thả rết c.h.ế.t để trả thù ."

"Lâm Tú Hà, cô đang đùa ? Hôm nay Lý Phân tiết, cùng rời với chúng , hơn nữa cách còn xa, bây giờ còn đang đường trở về nữa, thể ném rết c.h.ế.t lên giường cô ?"

"…" Lâm tú Hà tức giận: "Vậy là ai?"

"Chúng ? Mọi đều về phòng cùng , chừng là cô ở bên ngoài đắc tội với nào đó, đặc biệt báo thù cô ."

"…"

Ăn cơm tối xong, trời còn tối, Tiết Ngạn quấn khăn quàng cổ lên cho cô, kéo cô tản bộ.

Lục Giai Giai hề tình nguyện bảo: "Không , buồn ngủ."

"…" Khóe mắt của nâng lên: "Không mới tỉnh dậy ?"

Lục Giai Giai: "…"

Lục Giai Giai cũng xảy chuyện gì chỉ là tản bộ, cô nắm lấy cánh tay của Tiết Ngạn nũng: "Chồng Tiết Ngạn, nhất, ngày mai chúng hãy tản bộ, em đảm bảo, nhất định sẽ từ từ rèn luyện cơ thể."

Nếu là ngày thường, Tiết Ngạn sớm mặc cô , nhưng hôm nay dễ chuyện như thế, đeo găng tay cho Lục Giai Giai: "Đừng cọ , đây là để em dễ sinh hơn, bác sĩ thường xuyên tản bộ, đến khi đó đẻ cái là ngay."

"…" Cô giống đồ ngốc ? Lục Giai Giai co rút khóe miệng.

Cô cũng thiểu năng, còn đẻ cái là luôn, tưởng thả sủi cảo ?

Lục Giai Giai hục hặc bàn tay to của Tiết Ngạn đẩy , cô bĩu môi, chỉ cần Tiết Ngạn dừng tay là Lục Giai Giai thể dừng tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-411.html.]

"…" Anh đứa trẻ lớn còn cần dỗ , chỉ thể : "Ngày mai gà nướng với thịt viên chiên cho em."

Lục Giai Giai nuốt nước miếng: "Được."

Ăn nhiều như thế quả thật cần rèn luyện.

Khi Lục Thảo đang gánh nước với Châu Văn Thanh thì thấy Lục Giai Giai.

Cô càng ngày càng môi hồng răng trắng, hai bên tóc xõa tung rũ ở hai bên vai, ôm trọn cái trán trắng nõn no đủ, trông càng thêm xinh .

ăn no mặc ấm còn sức mà ghen tỵ với Lục Giai Giai nữa.

Nếu là lúc

quá nhiều cơ hội thể sống , đáng tiếc tất cả đều mất , bây giờ bước nào bước đấy .

Mỗi ngày Lục Thảo đều đang hối hận, cô đánh mạnh một cái lưng của Châu Văn Thanh: "Còn mau gánh nước , bằng buổi tối ăn gì?"

Châu Văn Thanh cũng hối hận, hận lúc trúng Lục Giai Giai.

Anh còn thở dài thì Lục Thảo đánh một cái đầu .

Sắc mặt của Châu Văn Thanh đỏ gay: "Lục Thảo, cô đừng mà quá đáng, đánh với cô là nể mặt cô đang mang thai, nếu cô cứ ép buộc , đến khi đó sẩy thai cũng đừng trách ."

"Châu Văn Thanh, đàn ông thế? đúng là mù mắt mới trúng !"

"Lục Thảo, cô là con gái ? cho cô , nếu cô tính kế hại thì sống chắc chắn hơn hiện tại nhiều!"

Liên tiếp qua nửa tháng, ngày lành của Lý Phân và Lục Nghiệp Quốc cũng sắp đến.

Lục Ái Quốc xin nghỉ hai ngày từ thị trấn trở về, Trương Thục Vân thấy thì kéo tới hỏi: "Ái Quốc, ở đó học gì thế?"

"Bây giờ đoàn văn công đang xây , đều là mấy việc kỹ thuật đó thôi, công việc bận, thoải mái."

Trương Thục Vân nhắc nhở: "Anh bản lĩnh gì lớn, học hỏi mấy văn hóa đó nhiều hơn, hại ."

"Anh ." Lục Ái Quốc uống một hớp nước nóng: "Chuyện của em tư thế nào ?"

"Cũng xong xuôi cả , ngày bọn họ kết hôn, về cũng lúc, trong nhà bận rộn, bổ củi nấu nước cũng một ." Trương Thục Vân hài lòng, cô cầm cái áo nhỏ tiếp tục may.

"Sao em lấy của hồi môn của em ?" Lục Ái Quốc sững sờ.

Bây giờ đều nghèo, lúc Trương Thục Vân gả đến đây chỉ mang một khúc vải , vô cùng ấm áp.

Lục Ái Quốc hỏi: "Không em nỡ dùng ?"

"Em nỡ dùng, nhưng em gái sắp sinh con ? Đây là quần áo sơ sinh em cho đứa bé, dùng nước nóng ngâm một lượt mới bắt đầu may, đến khi đó chắc chắn sạch sẽ." Trương Thục Vân dừng động tác trong tay: "Anh yên tâm , em sinh bốn đứa con , nên may quần áo cho em bé thế nào."

" , em còn định một đôi giày hổ nữa, vặn thành một bộ."

Lục Ái Quốc gãi đầu : "Vợ, em thật ."

"Là em gái với chúng ." Trương Thục Vân lườm Lục Ái Quốc một cái, đó nở nụ : "Nhìn bộ dáng ngốc nghếch đó của kìa."

Loading...