Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 429

Cập nhật lúc: 2025-08-29 17:54:47
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời tiết chuyển ấm, Lục Giai Giai mặc áo lông, áo lông che phủ , chỉ khiến cảm thấy cô béo hơn , nếu quan sát kỹ thì nhận .

Lục Giai Giai cúi đầu gắp mì, cô cho một ít giấm nếm thử một miếng, đôi mắt lập tức sáng ngời, đó đổ thêm dấm mì, đầu với Tiết Ngạn: "Em mới phát hiện hóa ăn chua ngon như thế."

Tiết Ngạn thích ăn chua, mà ê hết cả răng.

Lục Giai Giai đổ thêm một ít mì, thường ăn hết một bát nhưng bây giờ ăn hết một bát là no.

Đòi mạng mà, Lục Giai Giai nghi ngờ khi cô mang thai dày to , đợi sinh con cô sẽ béo thành quả bóng đấy chứ?

Cô còn trẻ, cô gái trẻ nào yêu cái , nghĩ đến bản gầy nữa, trong lòng chẳng hiểu áp lực đến thở nổi.

"Sao thế?" Tiết Ngạn thấy Lục Giai Giai cúi đầu.

Lục Giai Giai lắc đầu, tâm trạng vui: "Em cũng ."

Cô cảm thấy bệnh , khả năng là chứng lo âu khi sinh, hơn nữa bản cách nào khống chế tâm trạng suy sụp.

Lục Giai Giai chợt thấy nhớ Lục vô cùng.

"Có ở đây, cần sợ gì cả." Tiết Ngạn đỡ eo Lục Giai Giai: "Anh thể giải quyết hết, tin ."

Lục Giai Giai gật đầu.

Hai tới bệnh viện lớn nhất ở thị trấn, bộ kiểm tra thể .

Bác sĩ nữ bệnh án: "Đứa trẻ phát triển , gì đáng ngại, thể ăn thể ngủ, cảm xúc đổi là hiện tượng bình thường. Bây giờ năm tháng , đang là giai đoạn mấu chốt, chú ý an trong ngày thường, đừng việc nặng, cũng đừng tới nơi đông ."

"Còn nữa, rèn luyện nhiều thêm, ăn ít, chia thành nhiều bữa." Bác sĩ nữ gương mặt núng nính của Lục Giai Giai: " cũng đừng ăn quá nhiều, phòng ngừa quá thừa dinh dưỡng, ngày thường đường nhiều thêm, đến khi đó mới dễ đẻ."

Thời buổi quá thừa dinh dưỡng hiếm , nào cũng đói đến mức gầy tong teo.

Lục Giai Giai: "…"

"Nếu đói quá thể ăn hoa quả, ăn nhiều rau, đậu… một chút, thịt thì cố hết sức đừng hấp thụ quá nhiều, nhớ hoạt động nhiều hơn thì trở ngại gì lớn."

Tiết Ngạn gật đầu, cầm đơn xét nghiệm dẫn Lục Giai Giai về thôn.

Hai về đến thôn thì trời tối, Lục Giai Giai chạy cả một ngày mệt buồn ngủ, lúc đang nhóm lửa cho Tiết Ngạn thì ngủ mất.

Lúc cô nhóm lửa thấy buồn ngủ luôn rúc thành một cục, ngủ thoải mái ngon.

Tiết Ngạn bế về phòng, đó tiếp tục nấu cơm.

Mang thai ăn cá , Tiết Ngạn múc một bát canh cá và mấy miếng cá cho Lục Giai Giai.

Canh cá chống đói, cô ăn nửa cái bánh no, leo lên giường ngủ tiếp.

Buổi tối đói đến tỉnh, Tiết Ngạn giống như hôm qua pha một bát sữa mạch nha cho cô, thấp giọng bảo: "Uống nhiều nước sẽ đói."

Cô uống một bát sữa mạch nha xong cũng ngủ nữa mà hỏi Tiết Ngạn: "Anh mấy đứa con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-429.html.]

"Chỉ sinh một đứa ." Tiết Ngạn vỗ lên vai Lục Giai Giai.

Lục Giai Giai mang thai đứa trẻ khó, mới đầu dự báo sẽ sảy thai, cô giường hơn một tháng dám tùy tiện cử động, thèm ngủ, bây giờ ăn thể ăn.

Vì đứa trẻ mà cô đánh đổi nhiều, tuổi tác của cô vẫn còn nhỏ, dựa theo tương lai mà cô thì bây giờ cô hẳn vẫn đang học.

Lục Giai Giai tại chút buồn bực trong lòng đó đều tan biến hết, thực tế cô sợ, lo lắng, nghĩ chỉ sinh một thôi, ngược trong lòng thoải mái hơn hẳn.

Chí ít thì ở độ tuổi cô chỉ đẻ một đứa con.

Về phần tương lai còn đẻ nữa thì cô .

"Em buồn ngủ ." Có đáp án mà , Lục Giai Giai ngáp một cái.

Tiết Ngạn vỗ nhẹ lên vai Lục Giai Giai, đây hành động đều là Lục , nhưng từ khi Tiết Ngạn phát hiện động tác thể khiến cô cảm giác an hơn, cũng quen vỗ như thế.

Ngày tháng trôi qua nhanh, Lục Kính Quốc sắp lên đường trở về, Lục và hai chị dâu thức đêm may cho mấy bộ quần áo.

Ngay cả Lục Giai Giai cũng may hai cái áo may ô cho .

Mẹ Lục Lục Kính Quốc, căng da mặt tươi : "Thằng ba, qua hai ngày nữa lên thị trấn chụp cái ảnh với , cả gia đình chúng chụp chung một bức."

Động tác gấp quần áo của Lục Kính Quốc dừng , đó đầu: "Ngày mai cuối tuần nghỉ, máy kéo chạy, mai luôn ạ."

"Được."

Buổi tối Lục lấy sổ tiết kiệm , ánh đèn, bà cho Lục Kính Quốc : "Đây là tiền lương của con hết, tính hết cũng hơn hai nghìn, ba năm , tiền lương của con với em gái con đều dùng hết sạch, cuộc sống từ từ bù về , thích ai thì cứ theo đuổi đó, tiền cũng đủ vốn cưới vợ cho con ."

Lục Kính Quốc nhíu mày: "Trước đây lúc con gửi thư về tiền năm nạn đói cần bù về mà, trợ cấp gửi về tiêu thế nào thì tiêu, còn góp cho con gì."

"Tiêu cái gì mà tiêu, bây giờ cuộc sống , tiêu nhiều tiền như thế, cha con cũng công việc thị trấn, nhà chúng sống cũng thảm đến thế."

Mẹ Lục đảo trắng mắt, lấy sổ tiết kiệm từ tay Lục Kính Quốc về: "Số tiền con cũng dùng đến, chỉ cho con xem thôi, đợi khi nào con cần, hoặc lúc nào lấy vợ thì đưa cho con."

Lục Kính Quốc: "…"

"Mau ngủ , ngày mai lên thị trấn chụp ảnh." Mẹ Lục mang sổ tiết kiệm rời .

Nghe chụp ảnh, đám trẻ mặc bộ đồ nhất của .

Vân Vũ

Một buổi sáng lớn bé trong nhà chạy tới chỗ để máy kéo.

Đợi khi thôn dân tới thì chiếc xe gần đầy.

Thôn dân: "…"

Lục Giai Giai mang thai thể máy kéo nên chỉ thể xe đạp.

Cô hào hứng nắm áo của Tiết Ngạn: "Đợi con một trăm ngày, chúng thể chụp ảnh lưu niệm."

"Ừm, em hết."

Lục Giai Giai vui vẻ.

Loading...