Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-08-18 02:58:15
Lượt xem: 150

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi qua hai năm nữa kỳ thi đại học mở , Lục Giai Giai dự định trực tiếp ngoài thi, đó gom tiền mua một căn nhà nhỏ.

Lấy chồng gì, ngại đủ mệt ?

Cũng cô quá hưng phấn , lúc lùi về bất cẩn giẫm hòn đá, cơ thể tự chủ ngã về .

Tiết Ngạn phía cô giơ một tay tới đỡ eo cô.

Cô gái từng học khiêu vũ cơ thể mềm, đặc biệt là eo nhỏ, mềm như xương .

Rõ ràng chỉ cần lực đạo nhẹ thể đỡ vững Lục Giai Giai nhưng trán Tiết Ngạn túa mồ hôi, cơ bắp tay căng lên.

Lục Giai Giai cảm thấy eo nóng bừng lập tức vững , cô tiến lên một bước, , nụ gương mặt vẫn rút hết: "Cảm ơn."

Tiết Ngạn thu tay với vẻ mặt cảm xúc, tầm rơi lên cẳng chân trắng trẻo thẳng tắp của Lục Giai Giai.

Một giây , hai chân đổi tư thế, đó về phía xa.

Châu Văn Thanh đ.ấ.m một quyền, đau đến mức nên lời.

Trong nhận thức của , cho dù xảy chuyện gì cũng nên từ từ lý chứ tuyệt đối nên tay.

Huống chi, nhà họ Lục bao giờ tay với cả.

Sườn mặt trái của Châu Văn Thanh đau đến mất cảm giác, nôn đất, mà còn rụng một cái răng nữa chứ.

Anh chợt cảm thấy trời đất cuồng, thế mà mấy dã man đánh rụng một cái răng.

Còn đợi phản ứng , ba em vây ở giữa.

Châu Văn Thanh tức mà dám xả.

Ngay khi cho rằng sắp đánh tiếp, đột nhiên một cái bóng đỏ lóe lên mắt, đồng thời còn kèm theo mùi mồ hôi.

Lục Thảo giang hai tay chắn phí Lục Nghiệp Quốc: "Anh tư, thể đánh ? Huống chi trí thức Châu cũng gì chị họ mà."

Nụ ngoan ngoãn mặt Lục Giai Giai dần biến mất, đó là lạnh.

Lục Thảo ghen tỵ với cô nhưng ngờ cô dám công khai vả mặt cô ngay mặt nhiều như thế.

Lời gì gây sát thương nhất? Đương nhiên là đánh giá của thể dẫn tới tranh cãi nhất.

Quả nhiên Lục Thảo lời , mấy nhiều chuyện cũng nhảy ngay.

"Sao thể đánh chứ? Chuyện cũng của trí thức Châu, lúc đầu con gái nhà họ Lục cũng ."

"Lục Thảo chính là bé Phúc, cô chuyện thể trách trí thức Châu, thấy ở đây vấn đề ."

"Nói thì tính cách của Lục Thảo , giúp lý chứ giúp , bây giờ nghĩ cẩn thận thật sự thể đấy chứ, bé Phúc chính là ông trời phái xuống, cảm thấy trí thức Châu thật sự quá oan uổng, con gái nhà họ Lục quấn lấy lâu như thế, bây giờ còn đánh nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-64.html.]

....

Lục Thảo thấy dư luận đều nghiêng về phía cô , càng lý chẳng sợ hơn: "Anh tư, cái tính thích đánh của đến khi nào mới thể đổi đây? Sao thể tùy tiện đánh ? Chị họ, chị cũng nên đổi tính cách của , đánh thì chị cũng nên cản , thể..."

còn xong lời còn mặt lộ vẻ khó xử, biểu cảm đủ để khiến tiếng bàn luận trái chiều của thôn dân đối với Lục Giai Giai nhiều hơn.

Sắc mặt của cha Lục nặng nề đến nhỏ nước, ông về phía bác cả Lục.

Thịt cá trong miệng bác cả Lục suýt thì mắc nghẹn ở họng, ông ngờ Lục Thảo ngu như thế, giúp một ngoài đối phó với chính chị họ của , còn kéo cả nhà họ Lục xuống nước.

Ông nhanh chóng đặt bát trong tay xuống, về phía kéo Lục Thảo: "Con đang vớ vẩn gì hết?"

Ngoài miệng Châu Văn Thanh coi cháu gái ông như em gái nhưng hưởng thụ lợi ích của nhà họ Lục, bây giờ Lục Giai Giai trúng Châu Văn Thanh nữa thì Châu Văn Thanh gấp, đối tượng của Lục Giai Giai.

Một đàn ông ngay cả cái cuốc còn cầm lên nổi nuôi sống già trẻ trong nhà ? Nghĩ khác đều ngu hết cả chắc.

Đôi mắt của bác cả Lục trừng to như con trâu, dọa Lục Thảo sợ hãi hết vía, chạy cũng chỉ vì cày độ hảo cảm trong lòng Châu Văn Thanh mà thôi, nhưng ngờ bác cả Lục giận dữ như thế.

Lục Thảo siết chặt cái váy đỏ , định chùn bước bỏ chạy thì Châu Văn Thanh chậm rãi dậy, tới phía Lục Thảo, nhịn cơn đau mặt : "Lục Thảo, cứ mặc ..."

Cả Lục Thảo chấn động, cô đầu Châu Văn Thanh.

Vậy mà tên của cô , liệu điều đó nghĩa trong lòng thật sự cũng hảo cảm với cô ?

"Cô ."Ánh mắt của Châu Văn Thanh buồn bã.

Cả Lục Thảo giống như mê hoặc, cô nghĩ Lục Giai Giai thể đánh đổi tất cả vì Châu Văn Thanh, cả ngày quấn lấy .

Bây giờ Lục Giai Giai cần nữa, tại thể đánh đổi tất cả vì Châu Văn Thanh giống như Lục Giai Giai?

kém hơn Lục Giai Giai chỗ nào?

còn là bé Phúc đây , mới sân vài gia đình thể hiện ý với cô .

Lục Thảo điên cuồng nghĩ ngợi.

Sao cô thể kém Lục Giai Giai ?

Vân Vũ

gương mặt của Châu Văn Thanh, lắc đầu: "Em , trí thức Châu, mới là hại, tại tại ả, tại cả hai bên, thể chỉ đổ hết lên ."

Bác cả Lục: "..."

Lục Nghiệp Quốc: "... Đầu óc em bệnh , em đang ? Anh cho em , đừng tưởng em là em họ thì dám đánh em nhé, dám bắt nạt em gái đều đánh hết!"

Anh cả và hai cũng nhíu mày, Lục Thảo giống như kẻ thù.

Người nhà họ Lục thích bao che khuyết điểm, bốn đứa con trai của cha Lục ít bảo vệ Lục Thảo, cho nên Lục Thảo một loại ảo giác cho rằng bốn của nhà họ Lục đối xử với cô gì khác với Lục Giai Giai.

Lục Thảo Lục Nghiệp Quốc với vẻ tổn thương: "Anh tư, thể như ?"

Lục Nghiệp Quốc: "..." Không nhịn tay quá!

Loading...