Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-08-18 02:58:24
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Lục chẳng buồn đạo lý với cái loại đầu óc tối tăm , thẳng luôn:

"Nếu mày xong việc thì trưa khỏi về nhà, c.h.ế.t ngoài ruộng thì cũng kéo xác về chôn, tao bỏ tiền cưới vợ khác cho thằng hai."

Điền Kim Hoa xong, sợ đến mức dám nữa, chỉ ôm mặt, cắn răng nuốt nước mắt, dám thở mạnh.

Xử lý xong con dâu, Lục mới sang cả sân , tiên là thẳng Lục Cương Quốc:

"Thằng hai, nhớ cho kỹ cái tình nghĩa của em gái mày. Nếu nhờ nó thì tao mặc kệ cái nhà mày từ lâu. Mày nghĩ coi, trưa nay mới ăn cá em gái mày cho, chiều em gái mày lo lắng cho cả nhà mày. Thế mà mày thấy hổ ?"

Một gã đàn ông to lớn như Lục Cương Quốc mà nước mắt rơi lã chã:

"Mẹ, con hổ thẹn, con với em gái."

Vân Vũ

Anh Lục Giai Giai, mặt đầy nước mắt, ơn ân hận, đủ loại cảm xúc lẫn lộn.

Lục Giai Giai khẽ ho khan:

"Anh hai, cần khách sáo ."

Mẹ Lục quát:

"Vậy nếu em gái mày bắt nạt thì mày tính ?"

Lục Cương Quốc nghiến răng:

"Cho dù con c.h.ế.t cũng đòi công bằng cho em gái!"

Lục Giai Giai trong lòng kêu khổ: Không cần lớn , thật sự cần mà!

Mẹ Lục sang hai đứa con trai khác:

"Còn chúng mày thì ?"

Lục Ái Quốc lập tức ưỡn ngực:

"Mẹ, con cũng như hai, con là thì bảo vệ em gái, ai dám bắt nạt em, con đánh chết!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-73.html.]

Lục Nghiệp Quốc thì nhăn mặt:

"Mẹ còn hỏi chi nữa? Ai dám ức h.i.ế.p em, một con đủ sức dạy cho nó một trận, chẳng cần cả với hai tay."

Anh cả với hai lập tức lườm em tư, trong lòng thấy khó chịu.

Mẹ Lục thì gật gù hài lòng, sang mấy đứa cháu:

"Hôm nay ăn cá, ăn gà, đều là nhờ cô út của tụi bây cả."

Bọn nhỏ đồng thanh hô vang, giọng rõ to:

"Cô út nhất!"

Lục Giai Giai chỉ tìm chỗ trốn cho .

Mẹ Lục nghển cổ, hùng hổ tiếp lời:

"Đương nhiên cô út của tụi bây là nhất, chứ giống cái loại nhà họ Điền nào đó, ngày ngày chỉ trộm đồ nhà mang về cho khác. Các cháu nhớ kỹ, nếu lương thực lấy thì mấy đứa chỉ nước nhịn đói thôi."

Điền Kim Hoa đến nỗi mặt cắt còn giọt máu, còn Đại Sơn thì tròn mắt hỏi luôn:

"Mẹ, trộm đồ cho nhà ngoại? Nếu mang hết lương thực thì con ăn cái gì? Chẳng lẽ chỉ thương Đại Phi mà thương con?"

Đại Phi là cháu bên nhà ngoại, tuổi ngang ngửa Đại Sơn. Thường ngày, Điền Kim Hoa cưng chiều nó, đôi lúc còn bỏ bê cả con ruột.

Theo ý đẻ Điền Kim Hoa dặn thì để đường lui cho , lỡ Đại Sơn hiếu thuận, thì vẫn còn Đại Phi để nương nhờ.

giờ dẫu thế nào cô cũng thể thừa nhận, vội vàng :

"Đại Sơn, thương con , con là m.á.u mủ của cơ mà."

Mẹ Lục hừ lạnh, chen ly gián:

"Nếu nó thương mày thật thì đem thịt heo của mày về cho thằng Đại Phi ăn?"

Đại Sơn lập tức đỏ mắt, trách móc: bữa thịt hiếm hoi còn kịp ăn cho no, định mang cho họ.

Điền Kim Hoa giận đến nghiến răng, chỉ hận thể chặn miệng chồng . Đại Phi là họ của Đại Sơn, giúp một chút chẳng lẽ đương nhiên ? ánh mắt nghiêm khắc của Lục, cô chẳng dám hé răng thêm câu nào.

Loading...