Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tuy nhiên, thực tại   giống với những gì cô mong đợi. Trên con đường tĩnh lặng, khi hai   cạnh , Thẩm Yến Đình bỗng dừng bước.
"Cô  chứ,  lớn trong nhà đang  tác hợp chúng ."
Mộng Vân Thường
Trịnh Phương Như khẽ giật , đáp  một cách lúng túng: "...    ."
Anh gãi đầu, giọng điềm tĩnh nhưng  giấu  sự thẳng thắn: "     thích . Vì ,   thể kết hôn với cô. Hơn nữa, chúng  thậm chí còn chẳng quen  gì. Việc ở bên  chỉ vì sự sắp đặt của gia đình thì thật kỳ quặc. Cô hiểu ý  chứ?"
Những lời  bất ngờ  khiến nụ   môi Trịnh Phương Như tắt ngấm. Cô ngước mắt  , ánh mắt lấp lánh như  hỏi   nữa.
"Ý  là gì?"
"Ý  là,  mong cô  thể  với gia đình cô và cả gia đình  rằng cô  thích . Như  sẽ dễ dàng cho cả hai chúng ."
Trịnh Phương Như mím môi, im lặng hồi lâu. Rồi cô khẽ : "Được."
Thẩm Yến Đình mỉm  hài lòng, cảm thấy nhẹ nhõm hơn  khi  rõ ràng. Anh  Trịnh Phương Như với ánh mắt thiện cảm hơn, nhưng cô gái chỉ gật đầu hờ hững,   thêm lời nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/115.html.]
Khi trở về nhà,  bước  phòng khách, ánh mắt Thẩm Yến Đình lập tức đổ dồn  giỏ bánh trung thu. Thứ mà  cẩn thận mang về giờ chỉ còn  hai cái.
"Mấy  ăn hết bánh  ?" Anh buột miệng hỏi, giọng  giấu nổi sự thất vọng.
Thẩm Yến Dung, chị ba của ,  xòa: " . Em mua bánh  ở  thế? Ngon thật sự! Chị vốn  thích đồ ngọt,  mà ăn hết một cái.  bánh ngon nhất chắc là cái nhân thịt,  ngờ bánh trung thu  kết hợp  với thịt tươi như thế."
Câu  của chị ba khiến Thẩm Yến Đình giật . Ngay cả Lý Lệ –  vốn  ưa gì Khương Ngư – cũng tỏ  lúng túng vì bà cũng  nếm thử.
Dù   , nhưng trong lòng Lý Lệ thầm thừa nhận tay nghề của Khương Ngư  giỏi. Tuy nhiên, bà   để chuyện    đổi quan điểm của : Con bé nông thôn  đừng mơ tưởng bước chân  nhà họ Thẩm!
Thẩm Yến Đình thất vọng vì  còn bánh, nhưng  nhận  rằng phản ứng của   chính là bằng chứng cho sự thành công của Khương Ngư. Anh mỉm , nghĩ thầm: Quả nhiên Khương Ngư giỏi nhất!
Quay sang chị ba,  hỏi: "Chị thật sự  mua ?"
"Đương nhiên ! Lừa em  gì? Mỗi vị năm cái nhé. Chị mang lên cơ quan cho ban hậu cần nếm thử. Nếu   thích,  thể đặt  quà Trung thu cho cả đơn vị."
Nghe , Thẩm Yến Đình hào hứng: "Được , để em hỏi bạn em giúp chị."