Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô định  đổ nước nhưng  Hoắc Diên Xuyên kéo tay . Cái chạm đột ngột khiến cả hai đều khựng . Tay cô nóng ấm, còn tay   lạnh buốt.
Hoắc Diên Xuyên thoáng sững sờ. Anh cũng  hiểu vì    hành động như . Anh vội buông tay , cố gắng giữ vẻ tự nhiên.
"Không cần, để  đổ là  . Nếu cô  tay  thương,    chăm sóc cô."
Vừa dứt lời,  lập tức cảm thấy hối hận. Câu   chẳng khác gì bảo rằng cô sẽ chỉ gây phiền phức cho , dù thực lòng  chỉ  tránh để cô  việc nặng.
Khương Ngư khẽ  , giọng thản nhiên:
Mộng Vân Thường
"Được,  thì  phiền ."
Hoắc Diên Xuyên xắn tay áo, đổ nước  ngoài. Thật , thùng nước   chuẩn  riêng cho cô, bản   vốn quen với việc tắm nhanh bằng nước lạnh. Sau khi xong việc,  trở về phòng, trong  vẫn còn  ẩm.
Khi bước ,  thấy Khương Ngư    giường. Cô liếc mắt   một cái, ánh mắt bất giác dừng  vài giây.
Vừa tắm xong, Hoắc Diên Xuyên chỉ mặc áo ba lỗ trắng và quần dài đen. Làn da rám nắng, những đường nét cơ bắp săn chắc hiện rõ. Mái tóc ướt nhỏ vài giọt nước, chảy dọc gương mặt sắc nét,  ánh đèn lờ mờ càng toát lên vẻ quyến rũ khó tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/12.html.]
Khương Ngư   cố ý , nhưng ánh mắt vẫn dừng  một chút. Là phụ nữ, cô cũng  thưởng thức cái . Dù ,  vài , Hoắc Diên Xuyên cũng chẳng mất mát gì.
Dường như cảm nhận  ánh mắt , Hoắc Diên Xuyên thoáng  tự nhiên. Anh vốn quen với sự thoải mái trong quân đội, nơi   chẳng hề để ý đến chuyện hình thể khi tắm rửa. Vậy mà  ánh mắt của Khương Ngư,    chút lúng túng.
 may mắn, Khương Ngư chỉ liếc  thoáng qua  dời ánh mắt . Anh thở phào nhẹ nhõm.
"Muốn tắt đèn ?" Anh hỏi.
"Ừm."
Hoắc Diên Xuyên tắt đèn,   xuống chiếc giường nhỏ bên cạnh. Ánh trăng mờ nhạt hắt  phòng, chiếu lên khuôn mặt nghiêng  hảo của . Lông mi dài rợp bóng tựa như một chiếc bàn chải nhỏ,  gương mặt  thêm phần thanh tú.
Khương Ngư   giường, ánh mắt vô thức  . Cô chợt nghĩ đến đứa bé  từng   đời. Nếu con lớn lên giống Hoắc Diên Xuyên, chắc hẳn sẽ  .
Trong bóng tối,  giác quan như  phóng đại. Căn phòng yên lặng đến mức chỉ  thấy tiếng hô hấp đều đều của hai .
Cứ ngỡ sẽ khó ngủ, nhưng Khương Ngư  nhanh chóng chìm  giấc mộng. Ngược , Hoắc Diên Xuyên  nhắm mắt  liền mở . Anh  Khương Ngư, trong đầu dấy lên nhiều suy nghĩ.