Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Đang mải chọn len, mấy  vợ quân nhân  cùng  khỏi tò mò, trêu ghẹo:
"Khương Ngư,  cô mua nhiều len thế? Thứ    rẻ."
"Ừ, trời lạnh ,  định đan mấy chiếc khăn quàng cổ và áo len cho   trong nhà," cô đáp, giọng điềm tĩnh.
Một  khác  khúc khích, nửa đùa nửa thật:
"Chà, thế chắc là cô định đan cho đoàn trưởng Hoắc  ?  là đoàn trưởng Hoắc  phúc thật đấy!"
"Ha ha, đúng , Khương Ngư khéo tay thế , đoàn trưởng Hoắc chắc hạnh phúc lắm!"
Nghe những lời trêu chọc, Khương Ngư chỉ khẽ mỉm ,  giải thích thêm. Cô  nếu giải thích,  khi còn    nghĩ ngược . Dù , cô cũng  lo họ sẽ thật sự  hỏi Hoắc Diên Xuyên.
 
Khương Ngư  cố tình giấu chuyện đan khăn quàng cổ với Hoắc Diên Xuyên, nhưng việc đó đơn giản vì  thường xuyên vắng nhà ban ngày. Cô chọn len xanh lam để đan cho Thẩm Yến Đình, bởi màu xanh   cô nhớ đến biển cả – thứ cô  yêu nhưng  thể thấy ở Tây Bắc , nơi chỉ  những dòng sông nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/120.html.]
Chỉ mất hai ngày, chiếc khăn quàng cổ   thành. Len mềm mịn, từng đường đan tỉ mỉ, khiến chiếc khăn trở nên thật  mắt. Sau đó, Khương Ngư tranh thủ đan cho  một bộ khăn quàng cổ và găng tay màu đỏ, bên trong lót thêm bông để giữ ấm. Mùa đông lạnh giá, cô luôn chu đáo với bản .
Hôm đó,  đường về nhà, Hoắc Diên Xuyên tình cờ gặp nhóm vợ quân nhân đang tụ tập trò chuyện rôm rả. Anh lịch sự chào hỏi, định  tiếp, nhưng một trong  họ  gọi , nở nụ  đầy ẩn ý:
"Đoàn trưởng Hoắc,  đúng là  phúc đấy nhé!"
Mộng Vân Thường
Anh khựng , đôi mày nhíu  đầy thắc mắc:
"Các chị   là ?"
Một  khác , tiếp lời:
"Vợ    thành phố mua len với bông, định đan khăn quàng cổ cho  đấy. Cô  còn chọn loại len năm đồng một cân cho , còn  chỉ dùng loại hai đồng thôi!"
Lời  của họ khiến Hoắc Diên Xuyên sững . Trong lòng  bỗng dâng lên một cảm giác ấm áp khó tả. Thì  Khương Ngư vẫn quan tâm  như  ?
Anh  nghi ngờ những lời họ . Có lẽ, cô  thứ bảy  là sinh nhật , nên   một món quà bất ngờ chăng? Nghĩ đến đây, Hoắc Diên Xuyên  khỏi cảm động. Anh thầm nghĩ, con  dù cứng rắn đến , cũng  thể  động lòng  sự quan tâm chân thành như .
"Khương Ngư rõ ràng luôn miệng   ly hôn, nhưng hành động của cô    lừa  ai,"  thầm nghĩ. Một ý niệm lóe lên trong đầu: Hay là  thử cho cô  một cơ hội? Cũng là cho chính  một cơ hội.