Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
    gì, chỉ bước tới gần cô.
Khương Ngư nhận  ánh mắt  đang  đổi, trở nên sắc bén như một thợ săn  con mồi. Cô định lùi , nhưng  muộn.
Ngay giây tiếp theo, cô   đè xuống giường.
Môi  chạm  môi cô, mang theo cảm giác lạnh lẽo. Lạnh đến mức khiến cô giật , nhưng trong lòng  như  thứ gì đó "bùm" một tiếng bốc cháy.
“Anh đang  gì ?!” Cô  đẩy  , nhưng sức lực nhỏ bé của cô  đủ để lay chuyển .
Mộng Vân Thường
Hoắc Diên Xuyên  trả lời. Nụ hôn của  dường như đang thăm dò, nhưng  hề  chút dịu dàng nào. Nó giống như con   – cứng rắn, mạnh mẽ, nhưng cũng đầy kiên định.
Hương vị  môi cô   bất ngờ. Có chút ngọt của đường đỏ, nhưng xen lẫn cái cay cay đặc trưng của gừng. Anh chợt nghĩ, nó thật giống với Khương Ngư – ngọt ngào nhưng cũng đầy sắc sảo.
Hoắc Diên Xuyên tách , đôi mắt sâu thẳm  cô. Ngón tay  nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng của cô, giọng  trở nên mềm mại hơn:
“Nhóc con, đừng nghĩ nhiều quá. Anh   đây   đúng, nhưng  sẽ sửa đổi. Anh  thờ ơ với em, nhưng từ bây giờ sẽ  như  nữa. Chúng  sẽ  ly hôn. Anh sẽ  để em rời xa .”
Khương Ngư lạnh lùng  Hoắc Diên Xuyên, khóe môi nhếch lên một nụ  đầy châm chọc. Cô thật sự  hiểu, vì  tính cách Hoắc Diên Xuyên ở kiếp     khác .  lúc , cô chẳng còn chút sức lực nào để tranh cãi, huống chi là đánh .
“Hoắc Diên Xuyên,  như  chỉ khiến  xem thường  mà thôi.”
Tâm trạng thoải mái của Hoắc Diên Xuyên lập tức chìm xuống. Anh  cô, giọng khàn khàn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/151.html.]
“Khương Ngư, em thật sự   ở bên  ?”
“Anh nghĩ ?”
Cô hỏi ngược , giọng đầy trào phúng.
“Tại ? Anh thừa nhận lúc đầu    với em, nhưng   từng  gì quá đáng.”
Hoắc Diên Xuyên nhíu mày, thật sự  thể hiểu nổi suy nghĩ của cô.
“ nhỉ,  thì tại ?” Khương Ngư  nhạt, ánh mắt xa xăm. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh về kiếp , nơi   một  vợ khác và một đứa con khác. Còn đứa con của họ,  bao giờ  cơ hội đến với thế giới .
Cô lắc đầu, ánh mắt sắc bén hơn:
“Tóm ,  đừng  mấy chuyện như  nữa.    đùa . Anh như thế  là đang đùa nghịch lưu manh đấy.”
Lời  thẳng thừng của cô khiến sắc mặt Hoắc Diên Xuyên tối sầm. Chưa bao giờ   từ chối thẳng thừng như . Cảm giác giống như  ai đó ép buộc  rời .
Anh siết chặt nắm tay, vốn định giận dữ bỏ .  khi  thấy sắc mặt nhợt nhạt của Khương Ngư, sự giận dữ trong lòng  chợt tan biến,   đó là sự lo lắng. Anh thở dài, giọng dịu :
“Được ,    nữa. Nếu em thấy đau thì  xuống . Anh   xoa bụng sẽ giúp đỡ đau hơn,  ?”