Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chuyện  khiến Triệu Cương, chồng của Từ Mai, từng oán trách rằng  phí công vô ích. Ban đầu, Từ Mai nghĩ Hoắc Diên Xuyên sẽ kết hôn với một cô gái thành phố xứng đôi  lứa. Nếu là , cô  cũng   ý kiến gì.  khi thấy  vợ hiện tại của   là một cô gái thôn quê như Khương Ngư, Từ Mai  khỏi tức giận và khinh thường.
Dù , ai trong đại viện cũng thấy rõ, Hoắc Diên Xuyên  hề tỏ   thiết với Khương Ngư. Chính điều đó  cho Từ Mai thêm can đảm để lên mặt. Nếu , với tính cách của cô , chẳng dám  gì.
Ngay khi  Từ Mai buông lời mỉa mai, những  xung quanh cũng tụ  xem náo nhiệt. Trên thực tế, lời  của Từ Mai đại diện cho suy nghĩ của  ít : tại  một cô gái quê mùa như Khương Ngư   thể lấy  một  xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên?
Từ Mai  Khương Ngư với ánh mắt soi mói. Cô  chú ý thấy Khương Ngư đeo khẩu trang,  khỏi thầm nghĩ: “Chắc chắn là dạng  quái dị. Nếu ,    che mặt? Trông chẳng khác nào   hổ,  dám  ai.”
Nghĩ , Từ Mai càng đắc ý, giọng  đầy châm chọc:
"Cô đeo khẩu trang  gì thế? Trời nóng thế ,  sợ nổi rôm ?"
Rồi  đợi Khương Ngư trả lời, cô  tiếp tục:
"Hay là vì mặt cô , cảm thấy  xứng với đoàn trưởng Hoắc? Nói thật,  những thứ  thuộc về  thì đừng nên ảo tưởng. Đoàn trưởng Hoắc là  ưu tú như thế, cô ở bên cạnh  , cô  thấy thẹn với lòng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/16.html.]
Không chỉ , Từ Mai còn cố ý nâng giọng, để   xung quanh đều  thấy:
"Đều  nông dân là những  chất phác.   thấy  chắc . Nhiều  gian xảo lắm, đúng là cái kiểu  thôn quê   gì!"
Khương Ngư  nhịn , đôi mắt lóe lên tia lạnh lùng. Cô cất giọng bình thản nhưng sắc sảo, đủ để những  xung quanh  rõ:
"Đồng chí ,  hình như  quen cô, cũng   gì cô. Cô đừng gán ghép lung tung. Nông dân  gì cô  mà cô  giọng tự ti thế?  là  xuất  từ nông thôn, nhưng  bao giờ thấy nông dân là mất mặt. Ngược ,  như cô thì đúng là khiến  thấy chướng mắt."
Cô dừng , ánh mắt sắc bén  Từ Mai:
"Dáng dấp     , liên quan gì đến cô? Đừng tưởng vì cô  mà   dám  thật. Còn cái miệng cô,    ướp mấy năm  mà mở  là thối như ."
"Cô, cô!" Từ Mai tức đến mức giọng run rẩy, mặt đỏ bừng.
Mộng Vân Thường
"Cô gì mà cô?" Khương Ngư  nhạt,  chút nhún nhường:
"Đầu óc cô  vấn đề thì nên  khám bác sĩ, đừng để trực tràng thông đến não,   những lời khó ngửi như .   thẳng, cô bắt nạt sai  ."