Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sáng hôm , ánh nắng nhẹ nhàng len qua khung cửa. Hoắc Diên Xuyên tỉnh dậy, cảm thấy trong lòng  gì đó nặng nặng. Nhìn xuống,  thấy Khương Ngư đang  ngủ say, đầu tựa  n.g.ự.c , tay vẫn nắm lấy tay  từ lúc nào.
Hoắc Diên Xuyên mở mắt,  thấy Khương Ngư đang ngủ say bên cạnh . Trong lòng  thoáng cảm thấy buồn  nhưng cũng  giấu  sự cảm động. Anh  rõ, cô bé  bề ngoài lúc nào cũng mạnh miệng, nhưng thực chất  là   tâm địa mềm mại và thiện lương hơn bất kỳ ai khác.
Hôn sự , ban đầu  đúng là  chút mâu thuẫn.  khi tiếp xúc với Khương Ngư,  càng nhận  cô  đặc biệt, khiến   cùng cô sống chung thật lâu dài. Trong lòng , thậm chí  vẽ  hình ảnh tương lai, hai  họ bên ,  con cái,  một gia đình trọn vẹn. Những điều đó  đây   từng dám nghĩ tới.
Ánh mắt Hoắc Diên Xuyên dịu dàng hơn khi  thấy vài sợi tóc của Khương Ngư rủ xuống gương mặt. Anh khẽ mỉm ,  nhẹ nhàng vén tóc cô   tai. Dù cử động  nhẹ, nhưng Khương Ngư vẫn tỉnh giấc.
"Anh tỉnh  ? Cảm thấy thế nào? Đỡ hơn ?" Giọng cô mang chút lo lắng, ánh mắt cũng  giấu  sự quan tâm.
Hoắc Diên Xuyên khẽ gật đầu. "Anh  . Cảm ơn em  chăm sóc  cả đêm."
Khương Ngư   thì  ngượng ngùng, nhưng cô   gì thêm. Thực , trong lòng cô cũng      bệnh là do hôm qua tắm nước lạnh. Và dù   thừa nhận, nhưng từ tận đáy lòng, cô  nỡ để Hoắc Diên Xuyên chịu khổ.
Cô  dậy, lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cho ,  sờ lên trán  kiểm tra. "Cũng may,  hạ sốt .  vẫn cần nghỉ ngơi thêm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/177.html.]
Hoắc Diên Xuyên  theo tay cô rời khỏi trán , trong lòng  thấy chút hụt hẫng. Anh vốn chẳng  mất  sự dịu dàng .
 lúc , một âm thanh "ọc ọc" vang lên. Khương Ngư bật  khi thấy gương mặt Hoắc Diên Xuyên đỏ lên vì ngượng.
"Đói bụng ?" Cô cố gắng giữ giọng nghiêm túc nhưng  nhịn  .
"Ừm…  đói." Anh gật đầu, ngại ngùng đáp.
"Được ,   nấu cơm." Khương Ngư  nhẹ,    về phía bếp.
"Vất vả cho em ." Hoắc Diên Xuyên  cậy mạnh, chỉ khẽ gật đầu.
Bữa sáng hôm nay, cô nấu cháo trắng, đơn giản nhưng phù hợp với   ốm. Thêm  đó, cô chiên hai quả trứng gà và lấy bánh mì mà  đó  mang về. Trong lúc ăn sáng, ánh mắt Khương Ngư lơ đãng   ngoài cửa sổ, thấy tuyết lớn vẫn rơi dày đặc.
"Nghĩ   tuyết  rơi sớm thế ," cô , giọng mang chút ngạc nhiên.
Mộng Vân Thường