Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trong khi đó, ở một nơi khác, Từ Mai –  đang mang thai – tỏ  khó chịu vì nghén nặng. Cô  ngừng cằn nhằn về Khương Ngư:
"Hừ, băng vệ sinh ? Thứ đồ  liệu  ai dùng nổi ? Chắc chắn nó sẽ thất bại, và lúc đó, đám công nhân  sẽ xé xác con nhỏ đó !"
Từ Uyển,  đang ở bên cạnh, cố kìm nén sự tức giận. Dẫu chịu nhiều tủi nhục khi sống cùng Từ Mai, cô vẫn  từ bỏ ý định phá hoại Khương Ngư. Tuy nhiên, vì  Khương Ngư luôn đề phòng, thậm chí  cho cô bước chân  nhà máy, Từ Uyển đành chờ cơ hội khác.
Nhìn Từ Mai đang   giường, Từ Uyển thầm nghĩ: "Cứ đợi đấy. Một ngày nào đó, khi  kết hôn với Hoắc Diên Xuyên và  con,  sẽ bắt cô hầu hạ . Để cô  mùi vị  coi thường là như thế nào!"
Nhà máy gia công của Khương Ngư  nhanh    quỹ đạo. Những  vợ quân nhân ban đầu còn ngượng ngùng, dè dặt, nhưng   một thời gian thì dần trở nên thoải mái, và thậm chí bắt đầu coi  như một phần  thể thiếu của nhà máy. Sự  đổi   ngoài dự đoán của Khương Ngư, nhưng  khiến cô vô cùng vui mừng.
Tuy nhiên, việc kiếm tiền từ sản phẩm  hề dễ dàng như cô tưởng. Khi Khương Ngư  đầu mang sản phẩm  chào hàng, cô  liên tục  từ chối. Nhiều cửa hàng   nhập về, cho rằng sản phẩm  khó bán, trong khi những  tiêu dùng thì  thấy nó quá đắt. Một bịch băng vệ sinh chỉ một đồng, nhưng đối với nhiều , đây là tiền lương của cả một ngày, mà một bịch   đủ dùng, thường  mua hai bịch một .
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/195.html.]
Bầu  khí trong nhà máy bắt đầu trầm xuống. Những  vợ quân nhân  việc ở đây tuy   , nhưng trong lòng ai nấy đều lo lắng. Họ sợ rằng nếu sản phẩm  bán , cuối cùng sẽ  nhận  tiền lương, và  bộ công sức đều trở thành công cốc.
Khương Ngư   mặt  , cố gắng trấn an:
"Mọi  cứ yên tâm, sản phẩm của chúng   , chắc chắn sẽ bán . Hiện tại việc tiêu thụ  chút khó khăn, nhưng tiền lương của  ,  sẽ  khất nợ."
Nghe cô  , ánh mắt   trở nên ngượng ngùng. Tuy trong lòng    yên tâm, nhưng ai cũng hiểu rõ rằng   là để kiếm tiền. Nếu   trả lương, thì tất cả những vất vả  đều vô ích.
Phùng Xuân Ny,  luôn sát cánh bên Khương Ngư, cũng cảm thấy bất lực. Một hôm, cô kéo Khương Ngư  một góc, khẽ :
"Em gái, em đừng quá lo lắng. Tiền lương của chị, em  thể trả . Cứ đợi đến khi bán  sản phẩm  trả cũng ."