Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Khương Ngư   gì, nhưng trong lòng  khỏi tiếc rẻ bát mì rau trộn   xong. Hoắc Diên Xuyên  thoáng qua biểu cảm của cô,   dậy   ngoài  gì đó với Chu Thiệu.
“Hay lắm, lão Hoắc, mới đây   phản . Cô gái thôn quê  rốt cuộc  món gì ngon thế? Hay là để  qua nhà  ăn chực nhé?” Chu Thiệu  đùa, ánh mắt lấp lánh vẻ tò mò.
“Lần  ,   đồ ăn  đủ, hơn nữa Khương Ngư  chắc   nấu cơm cho ,” Hoắc Diên Xuyên từ tốn trả lời Chu Thiệu.
Nghe , Chu Thiệu hừ lạnh một tiếng:
“Được thôi,   tự .   tin cơm của cô gái thôn quê   ngon hơn tiệm cơm quốc doanh.”
Hoắc Diên Xuyên  trở  nhà, Khương Ngư thoáng ngạc nhiên.
“Anh   ngoài ăn ?”
“Ừm,   nữa.”
“Ồ.”
Mặc dù cảm thấy  chút kỳ lạ, nhưng cô  hỏi thêm. Bữa cơm tối trở nên yên ắng, chỉ  mùi thơm từ tô mì trộn và món thịt băm xào ớt xanh ngập tràn căn bếp. Khương Ngư nếm thử một miếng, cảm giác ớt cay tê đầu lưỡi hòa quyện với vị thơm của vừng và dưa leo giòn tan, khiến cô hài lòng  thôi.
Hoắc Diên Xuyên  ăn chậm rãi, càng ăn càng thấy ngon. Mỗi sợi mì thấm đều gia vị, từng miếng thịt băm mềm  đủ,  ngấy. Anh âm thầm thừa nhận, bữa cơm  ngon hơn cả những gì  mong đợi. Ăn xong,  đột ngột hỏi:
“Cô mua nhiều đồ thế để  gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/20.html.]
“Kiếm tiền.”
“Kiếm tiền?” Anh nhíu mày, rõ ràng  hiểu. “Cô định  gì?”
“ sẽ  chút đồ  đem  bán.”
Hoắc Diên Xuyên  cô một lúc,   gì. Thấy , Khương Ngư lập tức cuống quýt giải thích:
“Nếu  thấy việc   ăn  ảnh hưởng   đến , chúng   thể  ly hôn ngay bây giờ. Như thế,   gì cũng  liên quan đến  nữa,   cần  lo lắng.”
Lời  thẳng thắn của cô khiến Hoắc Diên Xuyên khó chịu. Vì  cô gái  cứ mang chuyện ly hôn  để  mãi? Chẳng lẽ cô chán ghét  đến mức ?
Anh  nhạt trong lòng, nhưng khi nhớ ,  chợt nhận    từng đưa tiền cho cô. Anh   quên mất chuyện đó. Khuôn mặt  dần tối sầm , nhưng điều  quan tâm lúc  là Khương Ngư luôn miệng nhắc đến hai chữ “ly hôn”.
“Khương Ngư, dù một năm  chúng  ly hôn, nhưng cô  cần lúc nào cũng nhắc đến hai chữ . Còn nữa, cô nghĩ  sẽ để ý đến cái gọi là thanh danh ?” Giọng  trầm xuống,  chút  vui.
Mộng Vân Thường
Khương Ngư khẽ thở phào:
“Vậy là  .  chỉ   vì  mà  ảnh hưởng đến .”
Hoắc Diên Xuyên bất giác nở nụ  nhạt:
“Vậy nếu  ,    cô  ăn, cô  dừng ?”