Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hoắc Diên Xuyên nhíu mày  vết đỏ  mặt Nhạc Hồng Linh. Dù trong lòng    tin lời cô , nhưng  cũng hiểu rằng tính cách Khương Ngư đôi lúc khó nhẫn nhịn. Anh thầm nghĩ,  khi nào cô nổi giận thật và  tay với Nhạc Hồng Linh ? Anh  lo lắng   tay cô  đau   cú tát .
Tuy trong lòng chán ghét Nhạc Hồng Linh, nhưng Hoắc Diên Xuyên  để lộ  ngoài. Cô  vẫn còn hữu dụng với nhiệm vụ hiện tại.
“Thật ? Có lẽ tâm trạng của Khương Ngư  , em cũng đừng để bụng. Đây, cầm lấy mười đồng, mua thuốc mỡ về mà bôi.”
Nhạc Hồng Linh thoáng  vui vì thái độ hờ hững của Hoắc Diên Xuyên, nhưng cô    thể ép  quá.
“Diên Xuyên,   với em quá. Em  trách Khương Ngư , dù  thì cô  cũng  lý do để  vui. Chúng  mới là    với cô . Sau , nếu thật sự ở bên , chúng   thể bù đắp cho cô  bằng một khoản tiền.”
Câu  của Nhạc Hồng Linh như một mũi d.a.o cắm sâu  lòng Hoắc Diên Xuyên. Anh nghiến răng, cảm giác bất lực và tức giận dâng trào. Anh   Khương Ngư  chịu bất kỳ tổn thương nào, nhưng tình hình  mắt quá phức tạp,   thể để cô  cuốn .
Khi về đến nhà, Hoắc Diên Xuyên thấy Khương Ngư   ghế sofa  sách. Cô  mang tất, đôi chân trắng nõn gác lên ghế. Anh bước đến, nhẹ nhàng đặt chân cô  tay .
“Sao em   tất? Không lạnh ?”
Khương Ngư nhướng mày, giọng điệu đầy châm chọc:
“Hừ,  còn  đường về nhà ? Không  mấy hôm nay    thiết với Nhạc Hồng Linh ? Anh thích cô   ?”
Mộng Vân Thường
Hoắc Diên Xuyên giật , vội giải thích:
“Không  , Khương Ngư. Em đừng suy nghĩ lung tung, chỉ là nhiệm vụ thôi.”
“Nhiệm vụ? Vậy  em ngửi thấy mùi nước hoa  áo ? Em  dùng nước hoa, nhưng Nhạc Hồng Linh thì   nhiều.”
Hoắc Diên Xuyên im lặng một lúc,  đổi chủ đề:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/280.html.]
“Sao em  nghỉ việc ở xưởng thế?”
“Em    nữa.”
“Cũng . Anh sẽ nuôi em. Hay em về Kinh Thị ở một thời gian,  đổi  khí?”
Ánh mắt Khương Ngư tối , giọng  lạnh nhạt:
“Ý  là  đuổi em  ?”
“Không,  . Chỉ là gần đây  bận nhiệm vụ, sợ  chăm sóc  cho em.”
Khương Ngư  hỏi thêm, nhưng Hoắc Diên Xuyên  lảng tránh,  trả lời gì thêm.
Một ngày nọ, Nhạc Hồng Linh bất ngờ hẹn gặp Khương Ngư tại một quán cà phê trong thành phố.
Khương Ngư  xuống ghế, ánh mắt  che giấu sự lạnh lùng:
“Nói , cô  gì?”
Nhạc Hồng Linh khẽ nhấp một ngụm cà phê, vẻ mặt điềm nhiên nhưng tay  vô tình đặt lên bụng.
“  thai .”
Khương Ngư nhướng mày, giọng   chút cảm xúc:
“Vậy thì ?”
“Là con của Diên Xuyên.”