Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Khương Ngư nhẹ nhàng lắc đầu, nhưng nụ   môi vẫn rạng rỡ:
"Cháu  , nhưng trai  gái gì cháu cũng đều thích cả."
Trong mắt cô,  quan trọng là bé trai  bé gái, bởi vì đây chính là bảo bối của cô, là gia đình duy nhất của cô.
Mộng Vân Thường
Chu Hồng  dặn dò cô một  điều cần chú ý khi mang thai, Khương Ngư cũng chăm chú lắng  và ghi nhớ.
Sau khi tiễn Chu Hồng  về, cô   bếp nấu một bữa cơm tối đơn giản cho .
Ăn xong, cô lấy  những mảnh vải bông mềm mại, cẩn thận cắt may từng đường kim mũi chỉ.
Những tấm vải  cô  mua từ , đều là loại  nhất, dù giá  rẻ nhưng cô  tiếc. Da em bé  mềm, cô  chuẩn   thứ  nhất cho con của .
Bên ngoài trời  tối, nhưng trong căn nhà nhỏ, ánh đèn ấm áp vẫn sáng rực, soi rọi hình ảnh một   trẻ đang chăm chú từng chút một, tự tay may vá những bộ quần áo đầu tiên cho con .
Khương Ngư  cẩn thận may quần áo cho em bé,   sách. Vì   con là trai  gái, cô  chuẩn  cả hai loại, đồ cho bé trai và bé gái đều  đủ.
Cô bất giác vỗ nhẹ lên má , lẩm bẩm:
"Ai da, đúng là mang thai  đầu óc ngốc  ba năm thật . Rõ ràng định hỏi thím Chu Hồng xem   tới  cùng , thế mà  quên mất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/341.html.]
Cô bật , lắc đầu tự nhủ:
"Thôi , để   hỏi cũng  muộn."
Sau hai ngày tạm nghỉ, cuối cùng cửa hàng đồ hầm của Khương Ngư cũng mở cửa trở . Hai ngày  bán hàng mà thực khách  sốt ruột đến mức vò đầu bứt tai. Họ quen miệng , uống rượu mà   chút đồ hầm nhắm cùng thì thật chẳng thoải mái chút nào.
Thế nhưng khi ghé tiệm, ai nấy đều bất ngờ phát hiện ngoài món ruột già hầm quen thuộc,   còn  thêm cả sản phẩm mới!
Thậm chí, còn  đồ ăn thử miễn phí!
Không khí trong tiệm lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Một  đàn ông trung niên  bước   lớn giọng than thở:
"Bà chủ Tiểu Khương! Hai ngày nay cô  mở cửa,  sắp chịu  nổi  đây. Cô   chứ,  chỉ thích ăn đồ hầm của cô thôi! Không  mà ăn,  đành bảo vợ tự  ruột già hầm. Má ơi,  ăn một miếng  suýt nôn  !"
Người bên cạnh lập tức hưởng ứng:
" đó! Cô rốt cuộc cho thêm gì  thế? Sao   mùi hôi tí nào, mà còn mềm dai  miệng thế ?"
Một  khác bật , vỗ vai  :
"Mấy  hỏi chuyện   gì? Bà chủ Tiểu Khương mà  bí quyết , thì còn  ăn gì nữa?"