"Một lũ lỗ vốn!  là phí cơm phí gạo nhà !"
Cả phòng sinh ồn ào khiến y tá  chịu nổi, lên tiếng nhắc nhở: "Yên lặng ! Sản phụ mới sinh xong cần  nghỉ ngơi!"
Bà lão   mới sực nhớ đến Khương Ngư,  sang hỏi: "Cái cô sinh cùng lúc nãy, sinh con trai  con gái?"
Y tá  bà  bằng ánh mắt  mấy thiện cảm, nhưng vẫn lạnh nhạt đáp: "Con trai,  còn  kháu khỉnh nữa."
Nghe xong, sắc mặt bà lão càng tối sầm , ánh mắt đầy ghen tị. Bà   sang  con dâu  bằng ánh mắt chán ghét, còn  phụ nữ thì cúi đầu,  dám lên tiếng, nhưng trong lòng  tràn đầy oán hận.
Nếu như đứa trẻ của Khương Ngư là con gái, chắc chắn  chồng sẽ  khó chịu đến . Nếu như đứa trẻ  là của  thì   bao!
Ý nghĩ đó  lóe lên,  phụ nữ lập tức liếc  về phía Tân Dã.  chỉ trong chớp mắt, cô   bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của .
Sợ hãi đến mức cả  run lên,  phụ nữ vội cúi đầu,  dám  nữa.
Đứa con gái lớn của cô , Chiêu Đệ, ôm em gái  mới sinh,  gương mặt đỏ hỏn, nhăn nhó như một con khỉ, trong lòng bỗng tràn đầy chán ghét.
Khương Ngư tỉnh dậy, mở mắt  thấy Tân Dã  bên cạnh,  tay vẫn ôm đứa bé.
"Đưa em bé cho chị xem nào."
Nghe thấy giọng cô, Tân Dã lập tức bế đứa nhỏ  gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/375.html.]
Khương Ngư nhẹ nhàng đưa tay chạm  khuôn mặt bé bỏng, cảm giác mềm mại khiến lòng cô tan chảy.
"Có đói ? Có  ăn gì ?" – Tân Dã hỏi.
"Ừm, đúng là  đói."
Khương Ngư cảm thấy đói, mà em bé cũng . Cô chuẩn  cho con bú, nhưng trong phòng vẫn còn chồng của  phụ nữ giường bên cạnh, cô bèn bảo Tân Dã đưa   ngoài.
Bà  chồng  lập tức khó chịu: "Làm gì mà  đuổi ? Ai thèm  cô chứ? Chẳng  ai cũng  hai miếng thịt  n.g.ự.c  ?"
Vừa , bà    sang kéo áo con dâu , để lộ bộ n.g.ự.c gầy guộc.
"Aaa! Mẹ  gì ?" – Người phụ nữ hét lên hoảng loạn.
Mộng Vân Thường
Những  khác trong phòng cũng sững sờ,  ai ngờ bà    thể  chuyện quá đáng đến .
Bà lão hừ một tiếng: "La hét cái gì? Không  vì cái thứ lỗ vốn   ? Mau cho nó b.ú ! Nếu   tại cô kém cỏi,   cần  nhọc công thế  ?"
Người phụ nữ   hổ  tủi , rốt cuộc  nhịn  nữa, òa  nức nở.
Khương Ngư nhíu mày,  thể chịu nổi cảnh tượng .
"Bảo mấy  đàn ông  ngoài hết ."
Tân Dã   hai lời, trực tiếp xách hai  đàn ông  ngoài như xách gà con. Hai    gầy  thấp bé,   Tân Dã chẳng khác nào con kiến, chỉ  thể giận mà  dám  gì.