Lại nghĩ đến việc hôm nay  đạt  mục đích, cơn tức giận  trào lên, cô  siết chặt nắm tay.
"Khương Ngư...  là tai họa!"
Buổi tối, khi Tống Danh Thành trở về nhà,  bước  phòng ngủ  thấy vợ    giường,  bật đèn, chỉ lặng lẽ  đó.
Cảnh tượng  khiến ông giật nảy .
"Sao em   đây một ? Sao  bật đèn?"
Ông    bật công tắc.
Ánh sáng tràn ngập căn phòng, lúc  ông mới nhận   gương mặt Tô Nhu đầy nước mắt.
Tống Danh Thành hoảng hốt, vội vàng bước đến ôm lấy bà.
"Nhu Nhi,  ? Có  thằng nhóc Ngọc Hàn  bắt nạt em ?"
Tô Nhu   gì, chỉ tựa  n.g.ự.c ông, nước mắt thấm ướt cả áo ông.
Tống Danh Thành đau lòng đến mức    gì.
"Đừng  nữa,  nhiều hại sức khỏe lắm, em   đau lòng đến c.h.ế.t ?"
Tô Nhu nghẹn ngào lau nước mắt, giọng  khẽ run:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/494.html.]
"Danh Thành... Hình như em  tìm thấy con gái của chúng  ."
Mộng Vân Thường
Tống Danh Thành đột ngột cứng đờ , ánh mắt ông co rút , dường như  dám tin  tai .
"Em  gì cơ?"
Tô Nhu hít sâu một , cố gắng trấn tĩnh .
"Tám chín phần mười... Em  thấy  vai cô bé đó  vết bớt hình cánh hoa."
Bà liền kể   bộ chuyện  xảy  ở quán cà phê hôm nay.
Nghe xong, Tống Danh Thành nhíu mày, giọng ông trầm xuống:
"Nhu Nhi,   em nhớ con bé...  chuyện    quá trùng hợp ? Con bé tên Khương Ngư đó  những  quan hệ   với Nghiên Tuyết, mà hết   tới  khác   cà phê đổ lên , để em thấy  vết bớt  vai nó?"
"Không  trùng hợp! Danh Thành, em  đó là con gái của chúng !" Tô Nhu quả quyết, giọng   phần kích động. "Lần đầu tiên gặp con bé, em   cảm giác quen thuộc !"
Tống Danh Thành khẽ thở dài, trong lòng dâng lên cảm giác xót xa. Ông hiểu rõ nỗi đau của vợ , Tô Nhu. Khi con gái mất tích, bà  gần như phát điên, tinh thần suy sụp đến mức  ai dám nhắc tới chuyện cũ. Rồi một ngày nào đó,   từ ,   đưa Tống Nghiên Tuyết  nhà, giống như một tia sáng giúp Tô Nhu vượt qua giai đoạn đen tối nhất. Sau , họ còn  thêm Tống Ngọc Hàn, gia đình dần dần  định .
Bây giờ, khi  tin về Khương Ngư, trong lòng ông cũng dâng lên một tia hy vọng. Nếu cô thật sự là con gái thất lạc của họ, tất nhiên ông sẽ đón cô trở về. Con gái ruột của    thể để ở bên ngoài chịu khổ?  nếu lỡ như tất cả chỉ là hiểu lầm, chẳng  Tô Nhu sẽ càng thất vọng hơn ?
Ông nắm lấy tay vợ, dịu dàng trấn an:
“Được , em đừng lo. Nếu thật sự là con gái chúng , tất nhiên  đón con về.  chuyện   điều tra rõ ràng, lỡ tìm nhầm thì ? Chẳng lẽ  để  ngoài chiếm lợi của con gái chúng ?”