Vậy chúng  cùng  trở về."
 ngay  đó, một ý nghĩ khác lóe lên trong đầu Khương Ngư. Cô nghi hoặc hỏi:
"Khoan , nếu    bình thường  thể  bệnh viện đó,  chẳng lẽ   khả năng là  quen của gia đình    chuyện  ?"
Tô Nhu  khựng ,  đó lắc đầu chắc chắn:
"Không thể nào. Trong bệnh viện đó, tất cả đều là  của cha con,  quen duy nhất chính là bạn  của , Trần Tư Nguyệt. Khi đó, cô  là y tá ở đó và cũng chính là  chăm sóc . Cô   thích con."
Tô Nhu   chắc chắn, nhưng Khương Ngư   dám kết luận vội. Cô  sang Tống Danh Thành. Là một  đàn ông  tâm tư sâu sắc, hẳn ông  cũng từng suy nghĩ về điều .
Quả nhiên, Tống Danh Thành trầm giọng:
"Thật  lúc đầu cha cũng  nghi ngờ cô , nhưng  khi điều tra,   thời gian con biến mất, Trần Tư Nguyệt đang tiêm cho bệnh nhân,     thời gian gây án. Trừ khi cô   ảo thuật, biến  một  khác để  thế."
Lời  mang ý trêu chọc, nhưng cũng thể hiện sự chắc chắn của ông  rằng Trần Tư Nguyệt   khả năng dính líu đến chuyện .
Dù , Khương Ngư vẫn cảm thấy  gì đó  . Cô đang định suy nghĩ sâu hơn thì A Ly đột nhiên chạy đến, mắt sáng rực, hưng phấn :
"Mẹ ơi! Có khi nào   chị em sinh đôi ? Ở nhà trẻ của con  một cặp sinh đôi nè! Ban đầu hai bạn đó    là chị em, vì cô em  đưa cho  khác nuôi. Sau  khi  cùng một lớp, ai cũng thấy hai bạn  giống hệt , thế là mới phát hiện  sự thật!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/506.html.]
Lời  vô tư của A Ly khiến  gian bỗng chốc trở nên trầm mặc.
Sắc mặt Tống Danh Thành trầm xuống, còn Tô Nhu thì trợn tròn mắt, môi run run như   gì đó nhưng  thể thốt  lời.
Một lúc lâu , bà mới khó khăn lên tiếng:
"Mẹ vẫn luôn  dám nghi ngờ cô ...  bây giờ nghĩ ,  vài   vô tình gặp Trần Tư Nguyệt, rõ ràng cô  cũng thấy , nhưng  tỏ  như  từng quen , như thể cô   hề   là ai.
Lẽ nào...   gặp khi đó... căn bản   là cô ?"
Bầu  khí càng trở nên căng thẳng. Khương Ngư và Tống Danh Thành  , đều nhận  trong lòng đối phương cũng dâng lên sự nghi hoặc.
Nếu thật sự  khả năng , thì  chuyện sẽ    đổi.
Tống Danh Thành siết chặt nắm tay, giọng  trầm  nhưng mang theo tia lạnh lẽo:
"Chuyện   thể vội vàng. Anh sẽ  tùy tiện  tay, nhưng em hãy thử gọi cô   gặp mặt,  rằng chúng   tìm thấy con gái. Nhân lúc đó, quan sát thật kỹ phản ứng của cô ."
Mộng Vân Thường
Tô Nhu im lặng hồi lâu  gật đầu. Bà , nếu Trần Tư Nguyệt thực sự  liên quan đến chuyện , thì dù đau lòng đến , bà cũng  thể bỏ qua.
Còn Khương Ngư, trong lòng cô   quyết định—bất kể    là ai, cô nhất định sẽ tìm  chân tướng!