Khương Ngư thậm chí còn  thầm khen trong lòng: Tống Nghiên Tuyết đúng là  bản lĩnh,  mắt đỏ là mắt đỏ,  rơi lệ là nước mắt lập tức lăn xuống. Nếu để  ngoài  rõ sự tình  thấy, e rằng sẽ tưởng cô và Tô Nhu đang bắt nạt cô  thật.
 Tô Nhu thì chẳng buồn liếc mắt lấy một cái.
Những chiêu trò , bà  thấy quá nhiều.
Nhất là khi con gái ruột của bà giờ phút  đang kéo tay bà, dịu dàng gọi một tiếng "Mẹ."
Ngoài miệng   gì, nhưng trong lòng Tô Nhu  sớm vui đến mức  bật . Bà    để ý đến vẻ đáng thương giả tạo  nữa. Thậm chí, bà còn cảm thấy  chán ghét bộ dạng điềm đạm đáng yêu của Tống Nghiên Tuyết.
Tống Nghiên Tuyết suy cho cùng  sống chung với Tô Nhu bao nhiêu năm, đương nhiên  thể nhận  tâm tư của bà.
Cô   rõ,    những  lay chuyển  Tô Nhu, mà  khi còn khiến bà  càng thêm lạnh nhạt. Nghĩ , cô  lập tức thu  vẻ mặt đau khổ,   đó là biểu cảm "hối " chân thành.
"Mẹ, em gái Khương Ngư, là con  đúng. Con chỉ là quá sợ hãi… Em gái Khương Ngư, em  thể tha thứ cho chị ?"
Giọng  dịu dàng, ánh mắt chân thành, như thể vô cùng áy náy. Nếu    quá hiểu con  Tống Nghiên Tuyết,  lẽ Khương Ngư cũng sẽ  bộ dạng  lừa gạt.
Mộng Vân Thường
Chỉ tiếc, ánh mắt của cô   giấu  tia phẫn hận chợt lóe lên.
Khương Ngư chẳng buồn đáp lời. Trong mắt cô, Tống Nghiên Tuyết  đáng để cô  hao tâm tốn sức đối phó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/512.html.]
Tô Nhu chỉ khẽ xua tay, giọng điệu nhàn nhạt:
"Được , nếu   xin , thì đừng chỉ  ngoài miệng."
Tống Nghiên Tuyết "ngoan ngoãn" gật đầu: "Con  , ."
 trong lòng cô  đang nghĩ gì,  ai  thể  .
Mà cô  cũng  nhanh bắt đầu "thể hiện thành ý."
Biết Khương Ngư sẽ ở  nhà họ Tống, cô  chủ động đề nghị nhường căn phòng ngủ lớn ở hướng mặt trời mọc của  cho Khương Ngư.
Căn phòng đó quả thực  tệ—diện tích rộng rãi, trang trí sang trọng,   phòng tắm riêng. Điều kiện   thể  là  .
Có điều, Khương Ngư    để tâm.
Dù gì trong tay cô cũng  hai căn nhà do Hoắc Diên Xuyên tặng, vị trí địa lý  hơn, diện tích cũng lớn hơn.
Bây giờ cô  thiếu nhà để ở, hơn nữa thứ vốn dĩ thuộc về cô, cô chẳng cần  nhận từ tay Tống Nghiên Tuyết.
Hôm nay cô chỉ đến để "nhận cửa,"  dẫn theo A Ly, cũng  định ở  lâu.
Tô Nhu  chút  nỡ, nhưng nghĩ đến vài ngày nữa Khương Ngư sẽ chính thức nhận tổ quy tông, bà cũng  vội  lúc .