A Ly  chắn  Khương Ngư, dáng vẻ nhỏ bé nhưng kiên cường. Khương Ngư  con trai mà  buồn   cảm động, còn Tô Nhu  bên cạnh cũng  khỏi thở phào, cảm thấy con gái  thật may mắn khi  một đứa trẻ ngoan ngoãn như thế.
Tống Phương dời ánh mắt về phía Khương Ngư, giọng điệu mang theo ý thuyết phục:
"Khương Ngư, trẻ con  hiểu chuyện, con cũng  hiểu chuyện ? Đây là con cháu nhà họ Hoắc,  con  thì  chuyện dễ  hơn. Ông cụ vẫn     chắt trai, chúng   dẫn thằng bé về cho ông  gặp."
Bà  quan sát biểu cảm của A Ly, nhận  đứa bé  cực kỳ ỷ   Khương Ngư, trong lòng càng thêm chắc chắn.
"Khương Ngư, đừng  tùy hứng nữa. Mẹ  nhà họ Tống đối xử với con , nhưng con  kết hôn  thì ở nhà  đẻ hoài cũng    cả. Con và Hoắc Diên Xuyên   con , còn  loạn gì nữa?"
Chỉ mấy câu ngắn ngủi mà  biến  chuyện thành do Khương Ngư tùy hứng,   điều.
Hoắc Diên Xuyên  thấy A Ly che chở Khương Ngư như thế, tâm tình phức tạp đến cực điểm.
Anh siết chặt nắm tay, ánh mắt rơi   đứa trẻ nhỏ bé nhưng mạnh mẽ .
Giây tiếp theo,  sải bước tới.
Hoắc Diên Xuyên  bước ,  nhà họ Hoắc lập tức như tìm  chỗ dựa, vẻ mặt ai nấy đều hớn hở.
"Diên Xuyên, đây là con trai của con đấy! Con   một đứa con trai! Đứa bé  giống hệt con, cuối cùng  cũng  thể yên tâm !"
Hoắc Diên Xuyên ngước mắt, giọng điềm nhiên: "Yên tâm cái gì?"
"Đương nhiên là con  một đứa con. Đứa bé  là m.á.u mủ của nhà họ Hoắc, dù thế nào cũng  mang nó về đây!"
Tống Phương  như lẽ hiển nhiên.
Hoắc Diên Xuyên   nhà , ánh mắt phức tạp, cuối cùng chỉ thở dài: "Mẹ,     đang  gì ? A Ly từ nhỏ đến giờ đều do Khương Ngư nuôi nấng. Chẳng lẽ chỉ bằng mấy lời của ,    cướp thằng bé khỏi tay cô  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/536.html.]
Mộng Vân Thường
Tống Phương sững ,  ngờ con trai    như , lập tức cau mày, giọng điệu  vui: "Con  cái gì thế hả? Cho dù Khương Ngư nuôi nấng nó thì chẳng lẽ nó   con trai của con ?"
Hoắc Tú Tú ở bên cạnh lập tức phụ họa, giọng đầy châm chọc: " đó,  ,  đừng  lúc nào cũng bênh Khương Ngư nữa. Cô  bây giờ  con trai  nên cũng mạnh miệng hơn, còn dám bày sắc mặt cho chúng  xem nữa kìa.
Anh  dạy dỗ  cô  , đừng  tưởng  con  là  thể   trời cao đất dày!"
Giọng điệu tràn đầy đắc ý.
"Im ngay!"
Hoắc Diên Xuyên đột nhiên quát lớn, ánh mắt sắc bén quét về phía Hoắc Tú Tú.
"Hoắc Tú Tú, đây là giáo dưỡng của em ? Mở miệng  là khinh thường  khác, chẳng  chút tôn trọng nào với Khương Ngư cả. Cô  là vợ , là chị dâu của em, em   tư cách  về cô  như !"
Hoắc Tú Tú   mắng đến đỏ bừng mặt, tức đến mức nghiến răng, hậm hực bỏ chạy.
Tô Nhu  cạnh, khóe môi khẽ nhếch lên, trong lòng rốt cuộc cũng thấy thoải mái đôi chút.
"Diên Xuyên, con   thế hả?"
Tống Phương  nhịn  mà trách móc: "Em gái con lớn từng  ,  mà   con mắng  mặt bao nhiêu , con  nghĩ nó sẽ  hổ thế nào ? Hôm nay Tú Tú  chịu quá nhiều ấm ức !"
"Vậy ý bà là con gái bà  ấm ức là chuyện lớn, còn  khác thì  đáng gì đúng ?"
Khương Ngư lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt sắc bén  thẳng  Tống Phương.
"Vậy những lời   của Hoắc Tú Tú,  nhất định  nhẫn nhịn ?"
Lời  của cô khiến Hoắc Diên Xuyên sững . Anh  Khương Ngư, trong lòng như  gì đó thắt . Trước nay   từng nghĩ cô  chịu nhiều ấm ức đến thế.