Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dù   nữa, Tống Phương vẫn luôn canh cánh trong lòng về A Ly. Nghĩ đến đứa trẻ  dáng dấp giống hệt Hoắc Diên Xuyên nhưng   thể  nuôi dưỡng bên cạnh , bà cảm thấy vô cùng khó chịu.
Chỉ cần Hoắc Diên Xuyên ở nhà, bà đều thúc giục  đưa A Ly về.
"Diên Xuyên ,   thật với con, chuyện giữa con và Khương Ngư thế nào, giờ  cũng   so đo nữa."
Bà thở dài  tiếp tục:
"Con bé Khương Ngư,  cũng   thấy . Nó vốn  tính cách  , giờ bỗng chốc từ chim sẻ hóa thành phượng hoàng, trở thành tiểu thư nhà họ Tống, tính tình  càng kiêu ngạo hơn. Mẹ chẳng mong nó sẽ hiếu thuận với .
 A Ly là cháu ruột của . Con  xem, thằng bé ở nhà họ Tống là  ý gì? Con nhất định  đưa nó về đây cho . Nó là con cháu nhà họ Hoắc chúng , đương nhiên   nuôi dạy ở nhà họ Hoắc.
Hơn nữa, nếu ông nội con mà  thấy A Ly, chắc chắn sẽ  vui mừng."
Cha của Hoắc Diên Xuyên – Hoắc Chính Tây,  khi  vợ   cũng gật đầu tán thành.
Mộng Vân Thường
Vốn dĩ, ông cũng cảm thấy một cô con dâu  tính khí mạnh mẽ như Khương Ngư  thực sự phù hợp với gia đình .  A Ly thì khác, thằng bé là cháu đích tôn của họ, dĩ nhiên  trưởng thành trong gia tộc.
Tuy nhiên, Hoắc Diên Xuyên chẳng hề để tâm đến những lời đó. Anh lạnh nhạt đáp:
"Mẹ,   đưa A Ly về thật ? Là vì yêu thương thằng bé,  còn  lý do nào khác? Mẹ  ông nội sẽ vui, điều  con  phủ nhận.   ,  nghĩ con    đang toan tính điều gì ? Mẹ chẳng qua là    những thứ trong tay ông nội. Mẹ lo ông sẽ để  tài sản cho  khác, nên mới  kéo A Ly về tranh giành,  đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/539.html.]
Bị con trai  trúng tim đen, sắc mặt Tống Phương liền sa sầm.
"Vậy thì  chứ?" Bà cắn răng . "Mẹ đương nhiên thương nhớ cháu trai của .  nếu sự  mặt của nó  thể khiến ông nội con vui vẻ, thì  gì là  ?
Mẹ cũng chỉ đang lo nghĩ cho các con thôi! Các con tưởng duy trì một gia tộc lớn như nhà họ Hoắc dễ dàng lắm ? Bên ngoài thì hào nhoáng, nhưng trong nhà  bao khoản  chi tiêu. Chỉ dựa  chút tiền lương, trợ cấp, thì  thể chống đỡ nổi ?"
Những lời trách móc của bà khiến Hoắc Diên Xuyên chỉ im lặng.
Cuối cùng,   một cách dứt khoát:
"Tóm , hai  đừng   phiền A Ly và Khương Ngư nữa."
Tống Phương nhíu mày: "Chẳng lẽ cứ để A Ly trở thành con cháu nhà họ Tống  ?"
Hoắc Diên Xuyên thở dài:
"Con     với  . Tên thật của thằng bé là Khương Vong.
A Ly vốn dĩ chẳng liên quan gì đến nhà họ Hoắc. Nên  nhất, đừng ai  ý đồ gì với thằng bé nữa."
Lời tuyên bố  như sét đánh ngang tai, khiến Tống Phương giận đến mức m.á.u dồn lên não, mặt mũi tái xanh.