Thay  đó, cô  tươi rói,  thẳng  :
“Vậy ? Anh trai,  thật . Vậy đến lúc đó,  nhất định  tìm cho em một   cao,   trai,   lời, ngoan ngoãn đáng yêu, giống như... một con ch.ó nhỏ .”
Hoắc Diên Xuyên vốn  chuẩn  tinh thần rằng Khương Ngư sẽ tức giận  tranh cãi khi   .  , cô bình thản chấp nhận, thậm chí còn đưa  yêu cầu kỳ lạ, khiến  thoáng bối rối.
“Vừa cao,   trai” thì dễ hiểu, nhưng “giống như một con ch.ó lớn” là  ý gì?
Dù hoang mang, Hoắc Diên Xuyên vẫn giữ thái độ điềm tĩnh. Anh luôn là   bao giờ  đến hối hận.
“Được , cô cứ từ từ ăn.    .”
Mộng Vân Thường
Dứt lời,   dậy rời ,  hề ngoảnh .
Khi   , Khương Ngư ban đầu nghĩ rằng  sẽ  cảm thấy gì.  khoảnh khắc   sẽ tìm chồng cho cô, đẩy cô  xa khỏi cuộc đời , trái tim cô  đau nhói.
Cô khẽ lau nước mắt, tự mắng bản : “Mình thật   tiền đồ. Một  đàn ông tự luyến, tự đại như thế,   còn  thể thích  chứ?”
Khương Ngư  rửa mặt, gương mặt trong gương hiện  với đôi mắt  đỏ hoe.  làn da trắng mịn, cùng vẻ  tự nhiên  chút tì vết của cô,  khiến bản  càng thêm mềm yếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/84.html.]
“Thảo nào   ghét ‘hoa trắng nhỏ’, nhưng ai cũng   như ...” – cô nghĩ thầm,  nhanh chóng lấy phấn tự chế để che  vết đỏ.
 
Hôm nay, cô  hẹn đến đoàn văn công để dạy hát, tiện thể mang theo xà phòng tự  mà Hạ Tình  nhờ  . Những bánh xà phòng   dễ , đặc biệt  tốn nhiều thời gian để chờ, nhưng cô  dành một phần để tặng các nữ binh trong đoàn. Nếu họ  cần, cô cũng  thể bán  ngoài – việc tiêu thụ   là vấn đề lớn.
Đến đoàn văn công, Khương Ngư  bước  thì  thấy Hạ Tình vui vẻ  mặt.
“Đồng chí Khương, cô đến !”
Không chỉ Hạ Tình, các cô gái khác trong đoàn cũng  cô với ánh mắt phức tạp. Họ từng  nhiều lời đồn đại và  phần  thích cô, nhưng giờ đây, thái độ của họ   đổi.
Dưới ánh sáng ban ngày, làn da trắng như ngọc của Khương Ngư càng nổi bật, từng đường nét tinh tế  khuôn mặt cô  hề  một chút tì vết. Đôi mắt to tròn, sáng ngời, mang theo vẻ ngây thơ nhưng cũng đầy sức hút.
Một  trong đoàn cất tiếng hỏi:
“Cô đến dạy chúng  bài hát   đúng ?”
Khương Ngư mỉm  gật đầu. Sự chuyên nghiệp và cởi mở của cô khiến   dần  đổi cách .
Chỉ  Trương Đông Nguyệt  lặng lẽ trong góc, ánh mắt tràn đầy khó chịu.  Khương Ngư    để tâm đến cô , điều  càng khiến Trương Đông Nguyệt tức tối.