Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Cô dự định  thành phố mua nguyên liệu  bánh Trung thu. Rau thịt ăn hằng ngày thì cô  ngại dùng tiền của Hoắc Diên Xuyên, nhưng những nguyên liệu để kinh doanh, cô  tự chi trả. Cô   sẽ chẳng để tâm, nhưng cô   nợ  ân tình.
Cuối cùng, ngày   thành phố cũng đến. Trung thu  cận kề. Trước đó, Hoắc Diên Xuyên còn nhờ  kiếm nhiều cua, cô  chỉ  cua hấp mà còn sáng tạo món cua rang bơ. Anh đặc biệt thích món . Sáng sớm,  ăn mì nước cùng một muỗng cua rang bơ, tấm tắc khen ngon.
Trứng gà và trứng vịt muối ướp từ  giờ cũng   thành. Từng quả đều giòn,  dầu , ăn  cũng  miệng. Cô dự định dùng chúng  nhân bánh Trung thu trứng muối.
Sáng hôm , Khương Ngư mặc bộ quần áo mới tự may. Dù là đồ thủ công, bộ trang phục vẫn chỉn chu,  thua gì đồ bán ngoài tiệm. Cô đeo khẩu trang như thường lệ.  khi gặp Thẩm Yến Đình, cô lập tức tháo khẩu trang, nở nụ  tươi.
Một cơn gió bất chợt thổi tới, mái tóc dài của Khương Ngư khẽ bay lên, lộ  gương mặt thanh tú phía  chiếc khẩu trang. Gió cũng thổi qua mặt Thẩm Yến Đình, khiến ánh mắt  thoáng ngỡ ngàng.
"Khương Ngư?"
Thẩm Yến Đình chần chừ gọi tên cô, dường như  tin  mắt . Đằng  chiếc khẩu trang đơn giản là một khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh .
"Ừm, lâu   gặp, Thẩm Yến Đình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/90.html.]
Khương Ngư nở nụ  nhẹ, giọng  dịu dàng. Với cô, Thẩm Yến Đình luôn mang đến cảm giác dễ chịu, nhưng thiện cảm    kiểu nam nữ mà giống như sự yêu mến của  lớn dành cho trẻ nhỏ.
Thẩm Yến Đình  khỏi nhíu mày. Anh nhận  ánh mắt của Khương Ngư, cái ánh mắt "hiền từ"  khiến  cảm thấy  kỳ lạ. "Chẳng lẽ  giống... con cháu lắm ?" Ý nghĩ đó khiến  lắc đầu, tự cảm thấy buồn .
"Cô đến đây để lấy bản thiết kế ?"
"Ừ,   xem bản thiết kế thế nào  tiện  thành phố mua một vài thứ."
Thẩm Yến Đình gật đầu, ánh mắt  phần trầm ngâm. Anh nghĩ rằng cô cũng ở trong thôn gần đây, mỗi   thành chắc chắn  dễ dàng gì. Tự nhiên, trong lòng  dâng lên chút thương cảm.
Từ xa,   thấy Tôn An, liền gọi lớn:
"Tôn An! Bản thiết kế  xong ?"
Tôn An  tiếng gọi, bước tới. Khi thấy Khương Ngư  cạnh Thẩm Yến Đình, ánh mắt   thoáng sững sờ. Một cô gái xinh  thế   cùng tiểu thiếu gia, liệu  ...
  nhanh, Tôn An nhận  đây chính là khách hàng mua bản thiết kế.
Mộng Vân Thường
"À, hóa  là hai !  còn tưởng bao giờ mới tới lấy bản vẽ."