Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Cái hồ ly tinh  mỗi ngày đều chạy  ngoài, mang về nhiều đồ như , chẳng lẽ Hoắc Diên Xuyên thực sự đưa tiền cho cô  ? Hay là cô   tìm  đàn ông khác tiêu tiền cho ?"
Ánh mắt Từ Mai trở nên sắc bén, trong lòng cô càng nghĩ càng thấy đúng. "Chắc chắn là thế! Khuôn mặt đó,   đong đưa như , chắc chắn là  đàn ông chăm sóc ! Hoắc Diên Xuyên luôn vắng mặt, con hồ ly tinh  chịu nổi sự nhàm chán ?"
Từ Mai thầm  trong bụng, cảm thấy như   phát hiện  một bí mật lớn. Cô  nghĩ  sẽ  thế nào để vạch trần Khương Ngư, khiến cô  thể ngóc đầu lên nổi trong đại viện quân khu .
"Đấu với  ? Cô còn non lắm!" Từ Mai thầm nghĩ, lòng đầy tự đắc.
Dưới ánh nắng chiều nhạt dần, Khương Ngư  định xách túi đồ từ cổng  nhà thì một cánh tay mạnh mẽ  kịp thời giành lấy. Ngẩng đầu lên, cô bắt gặp gương mặt quen thuộc của Hoắc Diên Xuyên,   mới trở về.
“Sao mua nhiều đồ thế ? Em cần gì cứ , bảo Trần Thụ đưa tới cho là .”
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/95.html.]
“Không cần , như  phiền lắm,” Khương Ngư đáp nhẹ nhàng, cố giữ giọng điệu tự nhiên. “Hơn nữa, em cũng  nhân tiện  thành phố một chuyến.”
Cô   rõ lý do thật sự. Làm   thể  thẳng với Hoắc Diên Xuyên rằng cô đang nỗ lực kiếm tiền để nhanh chóng ly hôn với ?
May mắn , Hoắc Diên Xuyên  nghĩ quá sâu xa. Anh chỉ cảm thấy vóc dáng nhỏ nhắn của Khương Ngư ôm đống đồ nặng nề thế  hẳn là vất vả. Ánh mắt  vô thức dừng    cô. Bộ quần áo mới  nổi bật dáng vẻ mảnh mai nhưng  kém phần cuốn hút. Khuôn mặt xinh xắn,  còn khẩu trang che chắn, lấm tấm mồ hôi trông  bối rối  đáng yêu.
Bất giác,    để tránh cảm giác bối rối  tên đang dâng lên trong lòng. Từ khi nào mà cô gái   âm thầm trưởng thành như ?
Hoắc Diên Xuyên mang túi đồ  trong nhà nhưng chợt nhớ tới lời Khương Ngư  . “Cô  việc  thành phố?” Câu hỏi vang lên trong tâm trí . Làm gì  ai mà cô quen  trong thành phố ? Những  vợ của quân nhân, cô mới chỉ giao lưu đôi chút. Chẳng lẽ cô  thành phố để gặp ai đó? Ý nghĩ  khiến   khỏi cảm thấy khó chịu.
“Đặt đồ  bếp ,” tiếng Khương Ngư kéo   khỏi dòng suy nghĩ.
Hoắc Diên Xuyên liếc  cô, định hỏi xem cô  thành phố  gì nhưng cuối cùng chỉ lặng lẽ đặt đồ xuống. Anh  phần nào hiểu  tính cách của Khương Ngư trong  thời gian sống chung. Bề ngoài cô trông yếu đuối, nhưng thực chất   kiên định,  chủ ý riêng, và luôn  giữ chừng mực. Dù ,   thể  lo lắng. Ngộ nhỡ  ai đó  ảnh hưởng đến cô thì ? Nghĩ một lúc,  vẫn  kìm  mà hỏi.