Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy ngày mai sẽ với , để hai đứa hẹn hò.”
Hẹn hò thì hẹn hò, dù cô cũng sẽ gả cho , của cô cũng thể thật sự ép duyên cô . Dù gì cũng là cán bộ, thể như , nếu cô ầm đến doanh trại, sẽ phê bình.
Dù nếu ở trong mười năm đó, chuyện thể phán thành tàn dư phong kiến, đeo cùm dạo phố.
Hẹn hò thì hẹn hò, đúng lúc cô cần tìm tài xế Trương chuyện.
Ứng phó xong đoàn trưởng Triệu, Lâm Tịch Tịch khỏi nhà, thấy Cương Tử, Anh Tử đang cầm một băng ghế định ngoài.
Cô hỏi: “Đi ?”
Cương Tử : “Đi trả ghế, đây là của nhà chú Nghiêm.”
Hôm nay Lâm Tịch Tịch mặc chiếc váy mà cô ước ao thời thiếu nữ, váy còn lưu hành ở những năm chín mươi nữa, nhưng mắt thì nó là loại thời thượng nhất, hôm nay Nghiêm Lỗi mới chỉ thoáng qua.
Lâm Tịch Tịch cam lòng.
Vốn liếng lớn nhất của cô hai cái, một là hiền lành, hai là xinh . Có lẽ ngày mai mợ để cho cô mặc nữa, khi lấy cho Anh Tử. Cô để Nghiêm Lỗi thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-180.html.]
Đàn ông đều thích phụ nữ trẻ tuổi xinh . Cho dù vợ trong nhà xinh , nhưng hoa nhà thơm bằng hoa dại.
Đào Hố Không Lấp team
Đây chẳng cơ hội từ trời rơi xuống . Cô lập tức tiến lên mỗi tay cầm lấy một chiếc từ trong tay em trai em gái: “Được , để chị , hai em chơi .”
Hôm nay Nghiêm Lỗi tan về, xuống xe jeep chạy vội về nhà.
Vừa thấy sân một khoảnh đất hình vuông xới lên.
“Anh về.” Nghiêm Lỗi vọng trong nhà, ánh mắt sáng ngời: “Xới xong đất ?”
Nghiêm Tương vẫn là đầu tiên nghênh đón , chạy qua, nhấc bổng lên, bé sốt ruột khoe thành tích: “Buổi sáng con và xới đất. Tương Tương cũng việc! Còn bắt giun! Con giun sinh con, con giun cắt thành hai đoạn sẽ biến thành hai con giun!”
Một ngày gặp bố, chỉ mong hết tất cả tri thức trong một ngày cho bố .
Kiều Vi từ trong nhà : “Hôm nay về sớm .”
“Thứ bảy.” Nghiêm Lỗi .
Anh thấy khí sắc của Kiều Vi hôm nay , cũng vẻ mỏi mệt như hôm qua. Anh hỏi: “Em xới hết đất hả?”
Nghiêm Tương tranh công: “Con nữa, con và cùng !”