Nếu là bình thường, Tô Tâm Liên sẽ kịp thời dừng lại, nhưng hôm nay cô xem rất nhiều “tương lai”, đều không thấy thứ mình muốn.
Toàn là Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ sống cuộc đời hạnh phúc, toàn là thứ cô không muốn thấy! Không tìm ra manh mối then chốt, cô không thể dừng lại, nếu không những gì xem hôm nay đều thành công cốc, lần sau phải bắt đầu lại từ đầu!
Linh tính mách bảo Tô Tâm Liên, Thẩm Thiên Ân này rất có vấn đề.
Tô Tâm Liên nín thở nhìn Thẩm Thiên Ân trong hình ảnh, kiên nhẫn nghe cô nói nhảm với bác sĩ, cho đến khi Thẩm Thiên Ân hoàn toàn sụp đổ, một mình co ro trong góc phòng, lẩm bẩm: “Mình không thể c.h.ế.t trong viện tâm thần như thế này, trọng sinh một lần, khó khăn lắm mới có cơ hội tốt như vậy, đến giờ chưa hưởng thụ chút phú quý nào, còn khổ hơn kiếp trước, mình không cam tâm, không cam tâm!”
“Tại sao Tú Phân lại trở thành người nhà họ Diêu, tại sao Thẩm Huệ Huệ lại thân với nhà họ Kỷ, Hoắc Đình sao vẫn chưa chết, tại sao lại ở bên Thẩm Huệ Huệ? Tô Tâm Liên đâu? Con khốn Tô Tâm Liên chạy đi đâu rồi…”
Tô Tâm Liên không ngờ, cô lại nghe thấy tên mình trong miệng Thẩm Thiên Ân!
Thẩm Thiên Ân biết cô, nghe giọng điệu, cô ta thậm chí rất hiểu cô!
Tô Tâm Liên nín thở, mở to mắt muốn nhìn thêm, nhưng đúng lúc quan trọng này, hình ảnh “tương lai” “tách” một tiếng biến mất, cả Thẩm Thiên Ân lẫn giọng nói của cô đều không còn, tất cả đột ngột dừng lại!
Tô Tâm Liên tức giận đến mặt xanh mét.
Không đứt sớm không đứt muộn, đúng lúc quan trọng nhất lại đứt, Tô Thao cố ý chống đối cô sao?!
Tô Tâm Liên giận dữ nhìn Tô Thao, chỉ thấy hắn cứng đờ trên ghế sofa, sắc mặt xanh tím pha lẫn chút màu lục kỳ quái, mắt trợn ngược lộ rõ lòng trắng, miệng há to đến biến dạng cả khuôn mặt.
Tô Tâm Liên giật mình, vội nhìn n.g.ự.c Tô Thao, không thấy chút chuyển động nào.
Tô Thao đã chết, với tư thế vặn vẹo kinh hoàng, c.h.ế.t không nhắm mắt trên ghế sofa nhà mình.
Tô Tâm Liên dù thường xuyên hút sức khỏe người khác để nhìn tương lai, thích chơi đùa với số phận, nhưng chưa từng tự tay g.i.ế.c người.
Không ngờ, người đầu tiên c.h.ế.t dưới tay cô lại là Tô Thao, cha ruột của cô!
Không trách tương lai cô xem không có Tô Thao, thì ra sau đêm nay, Tô Thao đã vĩnh viễn không còn tương lai…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-chi-vao-hao-mon-toi-duoc-cung-chieu-het-muc-thap-nien-90/449.html.]
Tô Tâm Liên mơ hồ nghĩ, móng tay siết chặt đến mức đ.â.m vào lòng bàn tay.
Tô Thao đã chết, người c.h.ế.t không thể sống lại, thay vì lãng phí thời gian đau buồn, chi bằng tận dụng triệt để những gì hắn cống hiến trước khi chết, tranh thủ nhiều lợi ích hơn cho người sống.
Tô Tâm Liên cố gắng giữ bình tĩnh, nhanh chóng hồi tưởng lại hình ảnh vừa thấy.
Trọng tâm của cô, đặt vào Thẩm Thiên Ân xuất hiện cuối cùng.
“Trọng sinh một lần, kiếp trước… chẳng lẽ, Thẩm Thiên Ân là người trọng sinh?!”
Những năm 90 của thế kỷ trước, Hoa Quốc trải qua những biến động lớn, thành thị phát triển từng ngày, mỗi ngày đều mang đến những thay đổi mới.
Nhưng cuộc cải cách này tạm thời chưa thể ảnh hưởng đến những ngôi làng hẻo lánh.
Tại Phúc Thủy thôn, tỉnh Nam, cuộc sống của dân làng vẫn diễn ra như thường lệ.
Lại đến mùa ngô thu hoạch.
Phiêu Vũ Miên Miên
Thẩm Thiên Ân kéo một chiếc ghế nhỏ ra ngồi cùng mọi người ở đầu làng, khéo léo bóc những bắp ngô trong chậu.
Thoáng chốc, cô đã trọng sinh được vài năm.
Khi mới trọng sinh, cô vui mừng đến phát điên.
Giữ lại ký ức từ kiếp trước, được sống lại một lần nữa, đây đích thị là món quà trời ban cho cô.
Thẩm Thiên Ân ghi chép lại tất cả những sự kiện sẽ xảy ra trong vài năm tới theo kiếp trước, quyết tâm đi trước một bước, sống một cuộc đời tốt đẹp hơn gấp trăm lần.
Cô bày mưu để Thẩm Huệ Huệ thay mình lên thành phố, lừa nhà họ Chu hai nghìn tệ tiền sính lễ rồi đến huyện Ninh Bình, quay về Phúc Thủy thôn, dốc hết tâm cơ quyến rũ con trai trưởng thôn, chờ ngày Phúc Thủy thôn phát tài, trở thành ngôi làng triệu phú đầu tiên của cả nước...
Thế nhưng thời gian trôi qua, những sự kiện lớn đáng lẽ phải xảy ra theo kiếp trước lại chẳng xuất hiện!
Không chỉ vậy, Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân - những người thay cô đến gia đình hào môn - không hề chịu khổ, ngược lại còn sống ngày càng tốt hơn.