Đôi lúc nửa đêm tỉnh giấc, Thẩm Thiên Ân thường hối hận vì  bỏ lỡ cơ hội lên thành phố, nếu  giờ đây cô   thể thi đỗ đại học, xuất hiện  truyền hình và trở thành tâm điểm chú ý.
 khi tỉnh táo, cô  tự an ủi .
Vân Vũ
Kiếp  khi mới về nhà hào môn, cô cũng  sống sung sướng vài năm, mãi đến khi Tô Tâm Liên từng bước đuổi cô  khỏi gia tộc, cuộc sống mới trở nên khốn khó, cuối cùng c.h.ế.t thảm nơi đầu đường...
Phú quý vinh hoa dù mê hoặc lòng , nhưng   so  với tính mạng của chính .
Sống ở Phúc Thủy thôn tuy vất vả, nhưng cô  cần  gì, chỉ cần chờ đợi phú quý đến là  thể an nhàn hưởng thụ.
Dù  kiếp  khi Phúc Thủy thôn phát đạt, cả làng đều giàu lên, nhiều  hưởng lộc trời như , chắc chắn  thiếu phần cô?
 chờ mãi,  phú quý của Phúc Thủy thôn vẫn  đến?
Đừng  đến danh hiệu "làng triệu phú", giờ đây cả nước    ít làng vạn tệ, còn Phúc Thủy thôn, đến một hộ vạn tệ cũng  ...
Rốt cuộc ai là  khởi xướng  ăn, dẫn dắt Phúc Thủy thôn phát tài, mau  mặt hiến kế cho trưởng thôn , đừng giấu giếm nữa...
Cô thực sự sắp chịu  nổi !
Nghĩ , Thẩm Thiên Ân biến phẫn nộ thành sức mạnh, dùng hết lực bóc vỏ ngô trong tay.
Dù lớn lên ở Phúc Thủy thôn, nhưng  đây khi Tú Phân còn ở đây, bà  nỡ để con gái  việc nặng, một  gánh vác hết công việc đồng áng, chỉ mong Thẩm Thiên Ân và Thẩm Huệ Huệ chuyên tâm học hành.
Giờ Tú Phân đưa Thẩm Huệ Huệ  , Thẩm Dũng  là kẻ bất tài, Thẩm Thiên Ân  sống ở Phúc Thủy thôn thì  hòa nhập với cuộc sống nơi đây.
Trải qua hai kiếp  từng động tay  việc đồng áng, Thẩm Thiên Ân buộc  hạ  theo các cô gái trong làng cùng  việc.
Tiền công bóc ngô tính theo sọt.
Ban đầu, Thẩm Thiên Ân mười phút  chắc bóc xong một bắp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-chi-vao-hao-mon-toi-duoc-cung-chieu-het-muc-thap-nien-90/450.html.]
  thời gian dài "luyện tập", giờ đây cô chỉ cần vài giây là xong.
Khi tức giận, lực tay mạnh hơn, tốc độ càng nhanh, khiến bác Chu  bên cạnh  trầm trồ.
"Thiên Ân giờ cũng thành cao thủ  việc ."
"Xem bàn tay cô  kìa, ngón ngắn và thô, đúng là bàn tay sinh  để  việc!"
"Móng tay dày, tuy  vàng trông khó coi, nhưng  việc  đau tay   lực!"
Mọi   bàn tay Thẩm Thiên Ân, ai nấy đều khen ngợi.
Thẩm Thiên Ân: "..."
Cô  cần những lời khen kiểu , cảm ơn!
Khát vọng cả đời của cô là trở thành tiểu thư hào môn  phu nhân quý tộc, mười ngón tay  dính bụi trần, trắng mịn thon dài mới là mục tiêu, ai cần bàn tay thô ngắn chuyên  việc đồng áng chứ!
Thẩm Thiên Ân mặt lạnh  ,   khen vài câu thấy  khí trầm xuống, liền chuyển chủ đề.
Nếu  đến chuyện phiếm  bàn tán nhiều nhất ở Phúc Thủy thôn, ngoài nhân vật luôn là tâm điểm - " Văn Khúc" Thẩm Huệ Huệ, thì chính là Trương Thúy Miêu.
Trương Thúy Miêu cùng tuổi với Thẩm Thiên Ân, từ nhỏ đến lớn luôn  cô áp đảo, mãi đến gần đây khi  cô liên lạc  với họ hàng ở huyện, dẫn cô lên huyện chơi vài . Trương Thúy Miêu mua  ít đồ mới lạ về làng, nhanh chóng trở thành nhân vật  bàn tán.
Váy ngủ ren, tất da, son môi, xà phòng thơm...
Đàn bà trong làng nào  thấy những thứ  bao giờ, ai nấy đều tò mò, hễ rảnh rỗi là xúm  bên Trương Thúy Miêu hỏi han  ngớt.
Trương Thúy Miêu hiếm khi  nhiều  ngưỡng mộ như ,  kiên nhẫn, ai hỏi gì cũng trả lời, thậm chí đôi khi còn mang đồ  cho   cùng xem.
Dù  dùng , nhưng sờ một cái, ngắm một lúc, mở mang tầm mắt cũng , vì  càng hào phóng,   càng thích tụ tập xung quanh cô, hỏi  hỏi  mấy câu cũ, phụ nữ trong làng  chán, Trương Thúy Miêu cũng  ngại trả lời.
Lúc , một  nữa trở thành tâm điểm, Trương Thúy Miêu bóc xong bắp ngô trong tay, liền lấy từ trong túi  một mẩu nhỏ.