Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Khi  trở  sô pha thì Trương Quý Khải cũng  bước . Anh mặc chiếc quần thể thao dài,  mặc áo, tay cầm lọ thuốc mỡ. 
- Làm phiền em.
- Không phiền. 
 đón lấy lọ thuốc, bảo   xuống và cẩn thận thoa đều lên lưng .  hy vọng vết bỏng  sẽ  để  sẹo. 
Tuy    đau nhưng     đau. Lúc ,  chỉ  vài giọt dầu nóng văng lên mu bàn tay thôi mà  đau rát đến chảy nước mắt, huống hồ  bỏng cả lưng thế .
- Quý Khải,  bệnh viện nhé,   yên tâm về . Tới đó để bác sĩ kiểm tra xem  cần uống thuốc   gì ? –  dịu dàng đề nghị.
- Này,  cũng sắp  nghiệp  đấy,  tự  vết thương của  như thế nào mà.
 lắc đầu thở dài, bất lực  sự cố chấp của  đàn ông . 
Phải, đây đang là giai đoạn chạy nước rút và lẽ  Trương Quý Khải  tập trung học hành  vì   thêm. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-doi-so-phan-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-33-thu-pham-trong-bong-toi-1.html.]
Tuy  học khá giỏi nhưng nếu cứ tiếp tục thế , kết quả thi sẽ  ảnh hưởng, tấm bằng loại khá, giỏi và xuất sắc sẽ quyết định những  phận khác .
- Quý Khải,  về nhà . Nếu như việc  ở đây và chật vật kiếm tiền đóng học phí là vì  thì xin  hãy dừng  . Anh cần tập trung để  nghiệp và nắm trong tay tấm bằng  nhất. –   xuống phía đối diện  và lên tiếng.
- Anh vẫn cân bằng   thứ mà.
- Đừng như . Đừng trẻ con như . Quý Khải,  nên tập trung cho sự nghiệp  khi nghĩ đến tình yêu. Sao   thế ? Không     kế thừa bệnh viện của ba  ? Ba   chỉ  một   là con trai . Nếu    một sự nghiệp vững vàng,  nghĩ   thể giữ chân cô gái mà  yêu ? Anh   là  thấy những ví dụ diễn  xung quanh . Những cặp đôi yêu  hơn sinh mạng nhưng cuối cùng  tan vỡ vì gánh nặng của cơm áo gạo tiền.
Trương Quý Khải cúi đầu ngay khi     xong và khi  ngẩng đầu lên, mắt   ngập đầy nước mắt. Khi đàn ông rơi lệ, hóa  trông còn đáng thương hơn phụ nữ.
   gì là  thể quên cả, ngoại trừ lòng hận thù.  tin  sẽ quên , chỉ cần thêm chút thời gian thôi.
- Vậy em đợi   ? Anh sẽ cố gắng giành lấy sản nghiệp đó và cùng em…
- Không. Quý Khải, đừng xem  là mục tiêu để  phấn đấu. Nếu  cứ thế , e rằng ngay cả là bạn, chúng  cũng  thể. Thôi,   về . Hôm nay thật sự cảm ơn .
Dứt lời,  nhanh chóng cầm túi xách và rời . Một khi    lời chia tay thì nên để tình yêu đó kết thúc. Hơn nữa,   hề  cảm giác yêu đương với Trương Quý Khải. 
Thật đáng buồn khi bây giờ trong tim  chỉ  Diệp Tử Phong,  mà   nên yêu nhất,  mà  nhất là  nên tránh xa, biến mất khỏi tầm mắt của .