Dịch Tích  ông một cái: “Chỉ  nghi ngờ con.”
Nói xong, cô xoay  liền chạy lên lầu.
**
Từ Nam Nho   tiếng chuông cửa liền  tới mở cửa, trong nháy mắt mở cửa  liền trông thấy gương mặt mỉm . Ánh sáng hành lang   lắm, nhưng cũng  hề ảnh hưởng tới cặp mắt tươi  rạng rỡ . .
Từ Nam Nho ngẩn : “Sao em  đến đây nữa.”
“Tới đưa đồ ăn cho thầy.” Dịch Tích chen   trống cạnh    , quen thuộc , “Thầy  khỏe lên chút nào .”
Từ Nam Nho nhẹ nhàng nhấp môi: “Có một chút.”
“Vậy thầy ăn sáng ?”
Trong phòng bếp trống , hiển nhiên là  ăn sáng.  Từ Nam Nho  trả lời cô mà chỉ : “Em  cần đến đây.”
Dịch Tích  đầu  : “Vậy thì  , thầy là   trai nhất lớp chúng em,  gì  đạo lý trai   bệnh mà   chăm sóc chứ.”
Từ Nam Nho: “……”
Từ Nam Nho  Dịch Tích tìm dép,  đó  thấy cô lạch bạch chạy  bếp, một lát   cần chén muỗng  tới.
“Thầy  đây ”, Dịch Tích    mà chỉ cuối đầu múc cháo, “Còn nóng hổi luôn đấy, dì Lâm   bệnh thì  nhất nên ăn cháo.”
Từ Nam Nho nghĩ một chút  quyết định tiến về phía : “Buổi sáng   tiết?”
Dịch Tích lắc đầu.
Từ Nam Nho “Ừm” một tiếng  : “Dịch Tích.”
“Hửm?”
“   với em là lấy lòng  là vô dụng .”
Dịch Tích ngây : “Cái gì.”
“Bài luận của em  xem qua ,  vấn đề gì.”
“Vậy ,  thì  quá.”
“ mà bài luận vẫn lấy tiêu chí   chuẩn, em  một bài mới hoặc là mang cháo đến đều sẽ   đổi  sự thật .”
Dịch Tích mở to mắt, cô nhận  là Từ Nam Nho cảm thấy cô  nịnh bợ  nên mới ân cần mang cháo đến.
Mà như  cũng .
Bằng  thì bản  cô cũng   tìm lý do gì để đến chăm sóc .
Vì thế, Dịch Tích lập tức liền trưng  khuôn mặt “ủy khuất”: “Thầy…… thầy đừng nhẫn tâm  mà.”
Từ Nam Nho  hề d.a.o động, thần sắc uy nghiêm: “Nếu ai cũng  như  thì thật là  công bằng đối với những sinh viên khác.”
“ mà thái độ của em   mà, em còn nghiêm túc  sách nữa đó!”
“Vậy em tiếp tục nghiêm túc,  tin cuối kỳ em  thể thi ,  cần điểm bài luận .”
Dịch Tích: “……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-11-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“Sao nào,  chịu học đúng ?” Từ Nam Nho rũ mắt, khóe miệng đột nhiên lộ  ý  nhàn nhạt.
Dịch Tích ngây , nhanh chóng liếc qua khuôn mặt    : “Học,   thể   học chứ.”
Từ Nam Nho: “Vậy nỗ lực .”
“Em sẽ mà……” Dịch Tích gọi một tiếng, “Vậy thầy ăn chén cháo  , đừng lãng phí nữa.”
“Không cần.”
“Ăn  mà, em đặc biệt  cho thầy đó.”
“……”
“Thầy  ăn thì em cũng đổ bỏ.
……
Dịch Tích kiên quyết  Từ Nam Nho ăn chén cháo, cuối cùng   chịu  sự nài nỉ của cô, đành  xuống cầm lấy muỗng múc ăn. .
Thấy  cuối cùng cũng chịu ăn, Dịch Tích mới yên tâm    ở phòng khách.
Ăn cháo xong thì tinh thần Từ Nam Nho cũng  lên  ít. Trong nhà chỉ  một  , vốn dĩ  cũng  kêu cháo hộp bên ngoài, nhưng mà  ngờ rằng    đem tới..
Dọn chén muỗng xong xuôi, Từ Nam Nho rót một ly nước   ngoài.
Vừa  đến phòng khách liền  thấy Dịch Tích đang  bò  bàn   gì đó. Đến gần thì phát hiện  mấy tờ giấy nháp là cuốn sách Toán cao cấp.
Còn ở nhà  lôi bài vở  học.
“Học kỳ  các em còn  môn Toán cao cấp ?”
Dịch Tích ngẩng đầu  : “Không , tại vì em  qua môn.”
Từ Nam Nho nhíu mày.
Dịch Tích: “Tuần  em  thi cuốn  , em bắt buộc  qua môn.”
“Đây là chương trình của năm nhất mà.”
“ .”
Từ Nam Nho  xuống sô pha: “Năm nhất mà kéo tới hiện tại,  mà em cũng chịu .”
Dịch Tích tay cầm bút dừng một chút,  đầu , nghiêm túc  : “Thầy   Toán cao cấp khó lắm .”
“Không .” Từ Nam Nho sắc mặt bình tĩnh, “Trước  thi một  thì đậu.”
Dịch Tích: “A.”
“Em cảm thấy  khó?”
Dịch Tích   thừa nhận đầu óc bản   , bởi vì cô cũng khá thông minh!  mà  đó   giảng, nên bây giờ đành dựa  chính  để hiểu bài thì  chút khó khăn.
“Em cảm thấy môn    tác dụng, phức tạp như ,    ngoài  ăn còn  giải đề toán với  khác ?” Dịch Tích  chút  kiên nhẫn , “Gì mà f(x), gì mà  gian kín, đều loạn xì ngầu lên…… Đáp án  sẵn em  xem  hiểu gì cả.”
Từ Nam Nho cong khóe môi , rút đề ôn tập của cô ,  thử cái đề mà cô còn đang bối rối: “Đề   dùng định lý tính liên tục mới giải , Dịch Tích, em lên lớp    giảng chứ gì.”
Dịch Tích vẫn cố cãi: “Ai  chứ.”