Dịch Tích   bôi thuốc cho : “Có    ngốc  ?”
Từ Nam Nho  ngẩng đầu  cô: “Ừm, chắc là  em lây bệnh”.
Dịch Tích  một cái, đột nhiên cúi  tặng cho  một nụ hôn giữa trán.
Từ Nam Nho  dừng , “Sao thế?”
“Từ Nam Nho”.
“Ừm”.
“Chúng  kết hôn ”.
Đột nhiên mở miệng  lời như , nhưng  trôi chảy như  nghiền ngẫm trong lòng vô  .
Bàn tay đang cầm thuốc của  đàn ông  run lên,  ngẩng đầu   phụ nữ cùng  vặn đang nở nụ  mê  với ,  mặt khó  lúc lộ  vẻ kinh ngạc và hoảng loạn.
“... Em  cái gì?”
Dịch Tích đưa tay nâng mặt , gằn từng chữ: “Em , chúng , kết, hôn, ”.
**
Ngày hôm , Dịch Tích ngủ đến 12 giờ trưa mới rời giường. Tối hôm qua ở trong xe Từ Nam Nho ba tiếng đồng hồ,  đó   lái xe  về chỗ , mà bản  cô cũng  về phòng ngủ của .
Vì  tối qua đột nhiên   kết hôn, thật  thì chính cô cũng  đoán , chỉ là lúc   đàn ông  mắt, đột nhiên  cảm giác đúng .
Sau đó Từ Nam Nho , chuyện cầu hôn  nên để đàn ông .
Cô  phục, chính là  hỏi   đồng ý  .
Anh tất nhiên là đồng ý, chỉ là...
Nửa đêm nửa hôm thì  chỗ nào kết hôn đây.
“Tích Tích, dậy  ”. Trong phòng khách, Dịch Thành Hành và Dịch Quốc Đường  cạnh , hình ảnh hai cha con  cạnh  luôn  vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Lúc  Dịch Tích  ăn mặc chỉnh tề chuẩn   cửa.
“Cơm còn  ăn mà  ”. Dịch Thành Hành hỏi.
Dịch Tích: “Con  hẹn với Diệp Tử Giai, con ăn ở ngoài luôn”.
Dịch Thành Hành: “Diệp Tử Giai, cháu ngoại nhà họ Ngôn?”
“ , chuyện miếng đất ở phía Nam  do cô  giúp đỡ cũng gần giải quyết xong , bây giờ mời cô  ăn bữa cơm, thuận tiện bàn chuyện kế tiếp”.
Dịch Quốc Đường  chút bất ngờ: “Vụ việc ở phía Nam con tìm Diệp Tử Giai? Con bé  đồng ý giúp con?”
“Hai bên đều  lợi thì  cô   giúp con, hơn nữa...” Dịch Tích bâng quơ , “Người  cũng là chị họ của Từ Nam Nho, chính là nể mặt   cũng nên nhiệt tình một chút chứ”.
Dịch Quốc Đường và Dịch Thành Hành  : “Nghe  Từ Nam Nho và  nhà họ Ngôn   quan hệ  thiết”.
“Cũng sẽ  một   đối xử với     thành kiến”. Trong lời  của Dịch Tích  ẩn ý, Dịch Quốc Đường và Dịch Thành Hành lúc   thì nghẹn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-115-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Dịch Tích: “Không  nhiều với hai  nữa, con  ”.
Lịch hẹn giữa Dịch Tích và Diệp Tử Giai chỉ mới  quyết định  mấy ngày , vốn dĩ lúc   xe Dịch Tích dự tính sẽ  đến chỗ hẹn cũ, nhưng  khi   nhận  cuộc gọi từ Diệp Tử Giai.
“Dịch Tích, xin , bây giờ em đang ở ?”
Giọng  của Diệp Tử Giai  chút nhẹ nhàng, Dịch Tích  khởi động xe, chỉ  trong xe : “Em  chuẩn  , chị đây là...”
“Sáng nay lúc thức dậy  chút sốt nhẹ, chắc là  thể rời nhà trong chốc lát”.
Dịch Tích: “Vậy thì,   cả, chị nghỉ ngơi ở nhà là , nếu  thì chúng  hẹn  ?”
Diệp Tử Giai khẽ : “Cảm ơn, đột nhiên lỡ hẹn, chị cũng xin ”.
“Sức khỏe quan trọng hơn”.
“Dịch Tích, nếu  em tới nhà chị ”.
Dịch Tích  chút bất ngờ: “Như   ?”
“Em và chị đều  sự việc ở phía Nam  quan trọng như thế nào, đoán chừng  thể kéo dài mãi”. Diệp Tử Giai , “Nếu như em tiện thì  thể đến nhà chị, thuận tiện xem như bạn bè tới thăm ”.
Dịch Tích nghĩ nghĩ: “Ừm,  cũng ”.
Sau đó Diệp Tử Giai gửi địa chỉ cho cô, ngay từ đầu Dịch Tích  nghĩ gì nhiều, chờ đến lúc chạy đến mới phát hiện, khu vực lân cận hình như là đại viện của quân khu nào đó.
“…”
Cô nhớ ông nội   với cô rằng nhà họ Ngôn ở bên , chỗ mà Diệp Tử Giai gọi cô đến   là nhà họ Ngôn chứ?
Đang nghĩ ngợi  nên tiếp tục lái   , Diệp Tử Giai  gọi điện thoại  cho cô.
“Dịch Tích, chị   với  ngoài cửa, em cứ lái thẳng  trong là ”.
“Nơi  là...”
“Gần đây chị vẫn luôn ở nhà”.
“Vâng”.
Quả nhiên, nơi  là nhà họ Ngôn,   nhà riêng của Diệp Tử Giai.
Sớm  như  nên hỏi thêm một câu, nếu ngay từ đầu  sẽ đến chỗ , cô sẽ cân nhắc một chút xem  nên đến nhà cô   .  mà bây giờ tới cũng tới , cô  thể  về.
“Em đến ?”
“Em sắp tới , năm phút nữa”.
“Được, chị chờ em”.
Lái xe qua đại viện của quân khu ,   qua cổng lớn  hai binh lính túc trực hai bên, Dịch Tích mới  thấy mấy ngôi nhà biệt thự  đơn lẻ.
Không    Diệp Tử Giai  căn dặn từ   ,   thấy xe của Dịch Tích liền hướng dẫn cô dừng đúng vị trí.