“  đó,  giảng bài em cũng  .”
“Nói bậy!” Cô  gào lên liền  ánh mắt của Từ Nam Nho quét qua, vì thế cô đành “khụ” một tiếng, hạ thấp giọng , “Em  là…… bài thầy giảng  em  thể   chứ, em  chăm chú  đó.”
“À,  .”
““ ……” Dịch Tích  chút chột  nên  dám  thẳng mắt Từ Nam Nho.
Nói thật , lúc  học cô chủ yếu là ngắm , còn nội dung thì, đúng là  chểnh mảng chút.
“Lại đây.”
“A?”
“ giảng cho em  một .”
Từ Nam Nho dựa  sô pha, lấy cây bút trong tay Dịch Tích bắt đầu tính toán lên giấy nháp. Dịch Tích đương nhiên cầu mà  , cô hí hửng  cạnh , vẻ mặt chăm chỉ hiếu học. .
Từ Nam Nho bắt đầu giải đề mà Dịch Tích  kêu khó,     giải thích cho cô hiểu.
Có lẽ là  cách khác , Dịch Tích cảm giác Từ Nam Nho lúc  giảng bài  chút khác với lúc  giảng bài  lớp. Giọng  trầm thấp còn mang theo chút mị lực của  đàn ông trưởng thành, bởi vì trong   bệnh nên giọng   chút khàn.
Dịch Tích  chút  mê hoặc, ánh mắt bất giác từ giấy nháp chậm rãi di chuyển lên mặt . Anh đeo mắt kính, đôi mắt lạnh lùng ẩn đằng  kính gọng , giống như chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ    chìm đắm trong đó.
“Hiểu ?” Anh đột nhiên  mặt về phía cô, trong mắt  ẩn hiện tia lạnh nhạt cùng với nghiêm túc.
Thấy cô  trả lời,  kiên nhẫn lặp  câu hỏi ban nãy: "Hiểu bài ."
Cô bừng tỉnh trả lời: "Hiểu! Em hiểu !"
"Xem  cũng  đến nỗi ngốc." Từ Nam Nho ném sách lên đầu gối cô, “Về nhà giải  đề một  nữa theo hướng dẫn của ,  thi trúng đề  còn  ."
Dịch Tích: "A… Dạ ."
"Vậy em về trường  ." Từ Nam Nho  dậy , "Em ở chỗ    tiện."
"Không tiện?", Dịch Tích nhướng mày, trả lời ngay tức khắc: "Thầy   là em ở đây   tiện ?"
Từ Nam Nho  cô một cái,  mặt  rõ ràng  chữ "Em  thì ".
Dịch Tích đột nhiên  gian, "Thầy , thầy sẽ  nghĩ là em đang trêu chọc thầy chứ?"
Từ Nam Nho: "......"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-12-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
"Yên tâm ,   em thực sự là quan tâm...... À  đúng, là đến để nịnh thầy để  điểm, tuyệt đối   ý nghĩ lưu manh nào cả!"
Khóe miệng Từ Nam Nho co rút, xém chút nữa  chọc .
"Dịch Tích, xem  em  cần điểm thi  đúng ."
"A? Không   , em  đùa thôi mà." Dịch Tích nhanh chóng thu dọn sách vở  bàn .
Vốn dĩ cô    bài tập  theo dõi bệnh tình của , nhưng xem  bây giờ thì    nữa . .
"Em  ngay đây! Tạm biệt thầy nha!"
Mấy ngày nay Dịch Tích đều chăm chỉ ở trong phòng ký túc ôn Toán cao cấp, mấy  bạn cùng phòng của cô thấy dáng vẻ chăm chỉ học tập  liền bàn tán  ngừng, giống như là mặt trời hôm nay mọc ở hướng Tây . .
“Nè,   chụp hình cho ai coi ”, mới sáng sớm Hoàng Vi  thấy Dịch Tích chụp đề ôn gửi cho  nào đó, dù  thấy mấy  nhưng cô vẫn  nhịn  tò mò, “Ở  kiếm  quân sư thế, còn để   dạy học từ xa nữa”.
Dịch Tích   bài  đáp: “Thầy Từ đó”.
“Hửm?” Hoàng Vi sửng sốt hỏi cô.
Dịch Tích   cô : “Nói  thì thầy Từ cũng thật  năng, mấy kiến thức về Toán cao cấp học lâu như   mà vẫn còn nhớ”.
“Gì? Cái gì? Cậu bắt thầy Từ dạy  ?” Hoàng Vi túm lấy bả vai cô kích động, “Thật mất mặt,  ,  dùng thủ đoạn gì để thầy đồng ý với ”.
“Gì chứ, thầy dạy học trò   là chuyện hiển nhiên ”. Dịch Tích  Hoàng Vi  thở dài, “Học sinh bây giờ   thành   chứ, trong đầu   nghĩ gì nữa.”
Hoàng Vi: “Cậu thôi , nhất định là  yếm bùa thầy .”
Dịch Tích chỉ  trán cô: “Nghĩ bậy gì  hả đồ lưu manh .”
Dịch Tích tiếp tục giải đề, một lúc  ngẩng đầu  trông thấy ánh mắt “lên án” việc thầy Từ dạy học cho cô của Hoàng Vi cùng Tiểu Ngu.
Cô nghĩ một chút, hình như Hoàng Vi   vấn đề gì đối với việc .
Hoàng Vi  hiểu bản  , cô cũng  rõ nếu cô  thích một  nào đó thì nhất định sẽ dùng đủ  cách để tóm   . .
 tiếc rằng,   Dịch Tích  hề  dối. Vì cô thật sự   gì Từ Nam Nho cả, chỉ đơn giản là quan tâm sức khỏe của  thôi. Tất nhiên là Từ Nam Nho càng   gì đối với Dịch Tích,  học sinh hỏi bài,  là thầy giáo tất nhiên là sẽ  ngoảnh mặt  ngơ với học sinh của  .
**
Dịch Tích cố gắng chiến đấu với đống bài thêm một  thời gian nữa, cuối cùng cô cũng đợi  kỳ thi đến.
Kết quả thi  3 ngày liền , cô đạt  87 điểm và  rớt môn nào.