Hơi nóng trong phòng tắm bốc lên,  tầm mắt Dịch Tích trở nên mơ màng. Cô chậm rãi dựa  vai Từ Nam Nho: “Thầy , ngày mai chúng   lãnh chứng  ?”
Từ Nam Nho: “Nói cho  nhà em  ”.
Dịch Tích: “Nhất định    ...”
“Ừm,  chứ”.
“Vậy  cần  với  nhà  ”.
Từ Nam Nho  khi  xong   một cái: “Anh    đó   ở nhà   công bố tin  , còn  là vị hôn thê của ”.
Dịch Tích nghịch nút áo  n.g.ự.c : “Dù  cũng   tin tức giả, công bố một chút cũng chẳng ”.
“Nói cũng đúng”. Từ Nam Nho ôm cô xuống , “Nước xong ,  đây”.
“Anh cởi quần áo giúp em”.
Từ Nam Nho: “... Được”.
Từ Nam Nho cởi quần áo giúp cô, Dịch Tích trần trụi  trong phòng tắm, bởi vì máy sưởi và  nước bốc lên, cô  hề cảm thấy lạnh.
“Từ Nam Nho,    tắm ”. Dịch Tích dán lên  , ngẩng đầu  , “Không thì, tắm chung ”.
Từ Nam Nho rũ mắt, da thịt trắng nõn trơn bóng của cô cứ  mà lọt  mắt .
“Muốn tắm chung , lâu như   gặp ,   ... Ưm”.
Lời còn  dứt, cô    ép  chỗ  cạnh bồn rửa mặt.
“Được”.
Anh  sớm  nhịn .
Dịch Tích ngoan ngoãn để  đè lên, cô  ngửa đầu, tùy ý để  tàn sát bừa bãi  môi ,  đó di chuyển đến cổ, hõm vai...
Tiếp theo, tay  lướt xuống  tiến  chỗ trơn nhẵn , cô  như mèo con phát  vài tiếng “ưm”.
Vẻ mặt Từ Nam Nho khó nhịn, ôm lấy eo cô lật  cô .
Tuy Dịch Tích đưa lưng về phía , vì   gương nên cô  thể  thấy  rõ ràng, đương nhiên cô cũng thấy sắc mặt ửng hồng, đôi mắt mất hồn của .
Dịch Tích lập tức nhắm mắt, cảnh tượng , cũng quá mắc cỡ ...
“Tích Tích, mở mắt”. Anh đưa tay đến  mặt cô, sắc mặt Dịch Tích đỏ bừng, cô cắn chặt răng, mở mắt  một  nữa  chính  trong gương.
Người phụ nữ trong gương cả  trần trụi, nhưng  đàn ông một chút lộn xộn cũng  , áo sơ mi bằng phẳng,   tương phản với  phụ nữ.
Trang nghiêm mà mỹ loạn.
Hơi thở của Dịch Tích  chút khó khăn, gần như  nuốt chửng bởi dáng vẻ mê ly  lạnh lùng  của .
Cô nhếch m.ô.n.g lên cọ  đùi : “Anh  tới ...”
Từ Nam Nho  dáng vẻ trêu  của cô,  thể căng chặt nhanh chóng nổ mạnh. Theo tiếng tháo bỏ dây nịt,   chút do dự tiến   thể cô.
Không hề báo , thẳng cho đến cuối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-121-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Dịch Tích  đ.â.m mà suýt chút nữa đụng  gương, trong cổ họng cô phát  một tiếng hô như  nức nở do hoảng sợ, đôi tay gắt gao bám  bồn, hai cái chân thon dài   mặt đất  run lên.
Từ Nam Nho  cho cô thời gian thích ứng, một   một , đ.â.m đến mức cô lung lay sắp ngã.
… …
Sau khi kết thúc, hai   tắm cùng , đúng hơn là, Từ Nam Nho giúp cô tắm rửa. Dịch Tích giống như con hồ ly nhỏ rúc trong n.g.ự.c  để  ôm lên giường.
“Ưm... Anh đừng sờ nữa”.
Từ Nam Nho dựa  tai cô: “Thêm một  nữa  ”.
Dịch Tích ở phòng tắm    giày vò đến mức eo lưng đều đau: “... Không ”.
Từ Nam Nho cọ  cô hồi lâu, Dịch Tích  mơ mơ màng màng   đè  .
Cuối cùng lúc kết thúc,  : “Buổi tối tha cho em, ngày mai tiếp tục”.
Dịch Tích mệt đến mức thở   : “Không !”
“ em  mỗi ngày đều quỳ”.
“?”
“Anh cũng đồng ý với em ”.
“...”
Tốc độ của hai nhà trưởng bối so với tưởng tượng của Dịch Tích còn nhanh hơn nhiều, ngày hôm  Dịch Quốc Đường gọi cho cô để cô chuẩn  “gặp phụ ”.
Đối với trưởng bối của nhà họ Ngôn, cô đối với Ngôn lão gia xem như quen thuộc nhất, mà từ  đến nay cô  từng gặp qua cha  Từ Nam Nho.
“Vì  họ sắp xếp cuộc gặp mặt ?” Dịch Tích dựa  cửa nhà bếp,  Từ Nam Nho chuẩn  bữa sáng.
Từ Nam Nho: “Trước    nhắc với ông nội, ông  đồng ý. Lần  trở về ông  cũng     gì”.
Dịch Tích: “Vậy,  ngày mai em  gặp cha  , em  chút lo lắng thì   ”.
Từ Nam Nho mặt  đổi sắc lật miếng bánh mì: “Chỉ là hình thức mà thôi, em  cần lo lắng”.
Dịch Tích: “Đây  chỉ là hình thức, nếu cha    thích em, em...”
“Anh thích em là ”.
Dịch Tích nhướng mày, lập tức bổ nhào  lưng : “Sao    thẳng như ,   sẽ thẹn thùng đó”.
Từ Nam Nho trầm mặc một lát: “Em  ”.
“Có, mặt em đỏ  ”.
Từ Nam Nho khẽ cong môi: “Được, tránh  một chút, cẩn thận dầu b.ắ.n trúng”.
Dịch Tích   theo, dùng tay ôm lấy eo : “Không tránh , mùi hương    ngửi thật dễ chịu”.
“Thích như , đợi lát nữa về phòng cho em ngửi cho đủ  ”.