Dịch Tích liếc  một cái: “Không , ông  dám  đưa em. Chỉ là…”
Dịch Tích thấp giọng : “Em mới   ông  mới ly hôn với  Dịch Nhạc”.
Từ Nam Nho cũng  chút kinh ngạc.
“Ngày mai Tưởng Minh Lệ và Dịch Vân Chiêu   nước ngoài ”.
Từ Nam Nho: “Vậy em, cảm thấy khó chịu?”
“Không ... Em   vì Tưởng Minh Lệ mà khó chịu”. Dịch Tích  xong  rủ mắt, “Cũng   vì Dịch Vân Chiêu, chỉ là em, chỉ là... Được  em cũng   vì  nữa”.
Từ Nam Nho: “Dịch Tích, kết quả , đối với mỗi  mà   lẽ  là  nhất”.
Dịch Tích: “Em …”
“Vậy thì đừng suy nghĩ, đây đều là bọn họ nên nhận ”.
“Em chỉ nghĩ, tâm tình lúc  của ba em sẽ thế nào. Ông  là  hai mặt, xảy  chuyện lớn như thế nào thì  mặt em ông  luôn im  lặng tiếng.
Hơn nữa, ông  luôn đối xử  với Tưởng Minh Lệ và Dịch Vân Chiêu,  ,  lẽ thật sự đau lòng”.
“Ba em đối với em  ,” Từ Nam Nho , “Chỉ là ông  nên tin tưởng em từ ”.
Dịch Tích gật đầu,   chuyện.
Từ Nam Nho đẩy chút điểm tâm đến  mặt cô: “Ba em    lẽ vì    nhắc  chuyện đau lòng ”.
Dịch Tích: “Có thể đa phần là do ông   buông bỏ , qua một đoạn thời gian khẳng định sẽ tìm em  chuyện”.
Từ Nam Nho sờ đầu cô: “Ăn một chút , đừng nghĩ những chuyện  vui , em đừng quên hôm nay chúng  cần  ”.
Dịch Tích lúc  mới hồi phục tinh thần khỏi tin tức chấn động Tưởng Minh Lệ mang đến hôm nay: “A! Hôm nay chúng   lãnh chứng”.
“ , nên em bày  cái mặt đau thương ,  khác còn tưởng rằng  cường đoạt dân nữ”.
Dịch Tích  Từ Nam Nho chọc : “Anh còn   chuyện  ”.
“Gần mực thì đen”.
Dịch Tích: “Nói bậy, em   đắn, e rằng hiểu  của  đối với em  sâu thêm chút ”.
Từ Nam Nho uống một ngụm cà phê, dáng vẻ sâu kín  đầu  cô: “Buổi tối hiểu  một chút”.
Dịch Tích: “...”
Từ Nam Nho: “Nghe lời em,  sâu một chút”.
Dịch Tích: “Em  là hiểu !”
Từ Nam Nho: “Ừm? Anh cũng   mà”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-125-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Dịch Tích: “...”
Phắc! Thầy Từ  đắn nhà cô đang  bậy ? Chắc là  ?!
Hai  lái xe đến Cục Dân Chính, hôm nay   lãnh chứng cũng  nhiều, hai  nhanh chóng đăng ký thủ tục.
Cả quá trình Từ Nam Nho dắt cô  điền đơn, chụp ảnh... Mà Dịch Tích   chút ngây ngốc.
Tâm tình quá mức kích động  khẩn trương, đến bản  đang  gì cũng   cảm giác chân thật.
Sau khi xong xuôi tất cả các bước, hai    khỏi Cục Dân Chính,  tay mỗi  đều  cuốn sổ màu hồng.
“Thầy , chúng  chụp cho chúng một tấm ảnh !” Ngực Dịch Tích vẫn đập thình thình, cảm giác cực kỳ thần kỳ đối với chính , từ một thiếu nữ  lập gia đình biến thành một thiếu nữ  kết hôn.
“Chúng?”
“Sổ màu hồng!” Dịch Tích ý bảo Từ Nam Nho giơ tay lên như cô, “Lấy phần trời   bối cảnh, chụp tấm hình đăng lên vòng bạn bè, để bọn họ  chị đây  kết hôn”.
Từ Nam Nho  xung quanh,  đến  , tuy rằng tư thế  cũng coi như bình thường, nhưng chụp loại ảnh     chút  thích ứng …
 khi   phụ nữ bên cạnh  rạng rỡ như , lời  phủ định   với cô đều  thể  ,  nghĩ,  thật  nỡ  thấy dáng vẻ bất mãn của cô.
Từ Nam Nho lặng lẽ giơ tay lên đặt quyển sổ màu hồng  tay  cạnh cô: “Chụp , chụp xong gửi  một tấm”.
“Được”.
Dịch Tích  hì hì chụp một tấm xong cúi đầu chỉnh sửa ảnh, cô che  thông tin cá nhân, chừa  tên và ảnh thẻ của hai   đăng lên vòng bạn bè.
Dòng ghi chú: về   gọi thầy nữa, gọi chồng.
Dịch Tích gửi xong đặt điện thoại  túi, Từ Nam Nho  cô: “Ghi gì”.
“Anh đoán xem”.
Từ Nam Nho cong môi: “Hình như  cũng  thể tự xem”.
Dịch Tích ôm cánh tay ,  phúc hậu và vô hại: “Được,   tự xem”.
Từ Nam Nho  tại chỗ, lấy di động, mở vòng bạn bè . Số lượng bạn của  vốn  ít, lướt một cái liền đến tên Dịch Tích.
Dịch Tích khoanh tay  ngực, nhướng mày  . Với tốc độ của  bình thường, cô thấy lỗ tai của Từ Nam Nho ửng đỏ, ừm, như cô nghĩ, da mặt thầy Từ nhà cô  khi  mỏng.
Ý  của cô  nổi lên, ngửa  về , vò vò lỗ tai .
Từ Nam Nho còn chìm đắm trong hai chữ “chồng" Dịch Tích  , lúc cô nắm lấy tai ,  dựa gần ,   hề phản ứng.
“Anh  thẹn thùng”. Dịch Tích thì thầm  tai .
Từ Nam Nho ngẩn , rủ mắt  cô, thật lâu  mới nghẹn  một câu: “Đi thôi,  ăn”.
Dịch Tích  , mềm mại dựa   : “Anh  hổ gì, em  sai ”.