“Sao ”. Từ Nam Nho ôn nhu .
Dịch Tích ngẩng đầu  : “Người nhà   chuẩn  hôn lễ của   tháng 3 năm  ”.
“Ừm”.
“, em   kết hôn  lúc đó”.
Từ Nam Nho sửng sốt: “Vì ?”
Dịch Tích chẹp chẹp miệng, vô cùng khó chịu : “Em   bụng lớn mặc váy cưới!”
Từ Nam Nho: “...”
Yên tĩnh.
Một giây, hai giây, ba giây...
Đám   trong phòng khách  thấy dáng vẻ   bình tĩnh của Từ Nam Nho xuất hiện một vết nứt,   Dịch Tích, rõ ràng là mừng như điên.
Để biểu cảm  xuất hiện  mặt Từ Nam Nho đúng là  dễ.
“Em... Mang thai?”
Lâm Mẫn bình tĩnh nhặt que thử thai lên, : “Hai vạch, còn thử hai ”.
Từ Nam Nho từ xa  thoáng qua que  tay cô,   sang bụng Dịch Tích. Anh sờ cái bụng bằng phẳng một chút, tự  lẩm bẩm: “Thật ?”
Dịch Tích mặc kệ dáng vẻ thần kinh của , đếm đầu ngón tay bắt đầu tính: “Em   mang thai bao lâu , mặc kệ là bao lâu, tháng 3 năm  chắc bụng cũng lớn , đều tại ! Đều do …”
Ba chữ ‘ mang bao’  vì nhiều  nên  cô nuốt xuống, Dịch Tích bực bội đẩy : “Em mặc kệ,  và ông nội của  bàn bạc , hôn lễ  hoãn ”.
Vừa dứt lời, Dịch Tích   Từ Nam Nho ôm lên.
Dịch Tích: “?”
Từ Nam Nho: “Được, đều  em”.
Dịch Tích đặt tay lên vai , vội  đám  xem náo nhiệt ở bên : “Anh  gì , để em xuống ”.
Từ Nam Nho giống như   thấy, ôm cô  về phòng: “Em  , nghỉ ngơi”.
Dịch Tích: “Bây giờ em  mệt”.
Từ Nam Nho: “Anh mệt,  với  một lát”.
“Này?”
Từ Nam Nho  đến cửa phòng, lúc sắp đẩy cửa thì xoay  , nụ  vẫn  môi còn  mất : “Mọi  cứ tự nhiên”.
Mọi : “... Được,  thôi”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-128-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Nói xong, Từ Nam Nho đóng cửa phòng ,   ngăn cách đám   liên quan ở bên ngoài.
Tin tức Dịch Tích mang thai nhanh chóng truyền khắp hai nhà Dịch Ngôn, vì thế, Dịch Tích   rảnh rỗi  ở nhà.
Ngay từ đầu Từ Nam Nho  dặn cô  cần quá mệt nhọc,  cần đến công ty, cô   thể chịu, cảm thấy bản  cũng nhẹ nhàng giống như lúc  mang thai. Sau đó    dùng biện pháp gì, bắt tay với Dịch Thành Hành “cấm vận” cô, để lúc cô đến công ty cũng   việc .
Dịch Tích  đám    cho hết cách, đành mỗi ngày   sô pha ăn trái cây, xem phim,  một  an nhàn tự tại.
Hôm nay, cô đang  chơi trò chơi thì chuông cửa vang lên. Dịch Tích nghĩ rằng Từ Nam Nho   về, nhanh chóng giấu điện thoại  sô pha.
“Dịch tiểu thư,   mở cửa”. Dì giúp việc  trong nhà mời đến  từ phòng bếp  mở cửa.
“A, ,  xem   Từ   ”.
“Được”. Dì giúp việc  đến cạnh cửa   mắt mèo, “Dịch tiểu thư, là ba cô đến”.
Dịch Tích nhẹ nhàng thở : “Ừ, mở cửa cho ông  ”.
Dì giúp việc mở cửa, bóng dáng của Dịch Thành Hành xuất hiện.
“Ba,  ba  tới đây”.
Dịch Thành Hành xách một túi lớn trong tay: “Đây là đồ dì Lâm chuẩn  cho con, còn  canh gà, bây giờ uống  ”.
Dịch Tích: “Lại là canh gà, hai ngày nay con ăn  nhiều đồ bổ,    con mập c.h.ế.t đúng ”.
Dịch Thành Hành đưa đồ trong tay cho dì giúp việc   xuống sô pha: “Mập chết? Con   xem  thể bây giờ của con , gầy như   ”.
Dịch Tích: “A... Cả ngày đều  nhúc nhích,  ăn nhiều đồ dầu mỡ, ba yên tâm,  đến hai tháng, nhất định là mập thêm một vòng”.
“Ba còn   con, một vòng  của con cũng  đủ”.
Dịch Tích thấy ông   quở trách thì bất đắc dĩ sáp  gần ông: “Được  ba, con , con nhất định ăn nhiều hơn,  đó sinh một đứa trắng trẻo mập mạp  ”.
Có lẽ  đến trẻ con,  mặt Dịch Thành Hành cũng cầm lòng  đậu hiện lên chút ý : “Đứa nhỏ sinh  chỉ cần  nghịch ngợm như con là ”.
“Nhìn ba kìa, đứa nhỏ  nếu  một nửa phong phạm như con thì tuyệt đối là nhân tài”.
Dịch Thành Hành tặng cho cô một ánh mắt xem thường.
Dịch Tích đắc ý dào dạt  , đột nhiên : “Ba, ba thật sự  liên lạc với dì… Tưởng?”
Trước , Dịch Thành Hành uống ngà ngà say   với cô đầu đuôi chuyện ly hôn, cũng  hối hận xin  cô,    xứng  cha. Lúc đó Dịch Tích  uống rượu, nhưng cũng   mặt ông một hồi.
Sau đó, hai  cũng cho chuyện  dừng tại đây,  hề nhắc thêm.
Hôm nay Dịch Tích chợt nhắc đến, Dịch Thành Hành  chút ngây .
“Dịch Vân Chiêu  năng lực lăn lộn ở nước ngoài, ba cũng cho Minh Lệ  ít tài sản, bọn họ sẽ sống ”.
“Vậy còn ba”. Dịch Tích dựa  đằng ,  vẻ nhẹ nhàng , “Con thì   ba cô đơn một  ”.