“Chị dâu, Dịch tỷ tỷ, hai  đang  chuyện gì ”.
Dịch Tích thâm thúy   , gọi Sầm Ninh là chị dâu, gọi cô là tỷ tỷ, suy nghĩ trong lòng   lập tức rõ ràng.
Cậu  vốn  xem Từ Nam Nho là .
“Không  gì”. Sầm Ninh vội vàng , “Em mua gì mà nhiều như ”.
“Này ”. Ngôn Hành Diệu  sang Dịch Tích, “Đây là cho Dịch tỷ tỷ, tỷ tỷ, em    mang thai ăn cái   cho em bé”.
Ồ, còn thể hiện tình yêu thương,    đó còn  như  thấy .
Dịch Tích   , nhàn nhạt : “Cậu cứ tỷ tỷ  nọ là gọi ai,   thì  cũng nên gọi tiếng chị dâu chứ”.
Dịch Tích   bình thường, nhưng Sầm Ninh và Ngôn Hành Diệu    im lặng một lúc. Ngôn Hành Diệu  cứng : “À đúng , chị xem em thật là, quên mất bây giờ  đầu  thêm một  ”.
“ , trí nhớ của      một chút, vai vế   nên tùy tiện quên ”.
Ngôn Hành Diệu: “ đúng, chị dâu nhỏ  đúng”.
Dịch Tích “ừ” một tiếng,  sang Sầm Ninh, dáng vẻ   lờ  Ngôn Hành Diệu.
Lần  Ngôn Hành Diệu mang đồ đến thăm cô chắc chắn  mục đích, quả nhiên,   bao lâu thì    chịu  nữa.
“Cái , Dịch... Chị dâu, em  chuyện   với chị”.
Dịch Tích hờ hững   , ánh mắt  hài hước như ngày thường, ngược   cảm giác lạnh thấu xương của phụ nữ. Sầm Ninh  Ngôn Hành Diệu,   sang Dịch Tích, bỗng cảm thấy Dịch Tích lạnh nhạt như   cô vô cùng xa lạ.
“Có chuyện gì,  ”.
Ngôn Hành Diệu cũng  quanh co: “Không  Từ Nam Nho   với chị về EVP  ”.
Dịch Tích “ừ” một tiếng: “Có   khác ,    hề nhắc với chị”.
EVP là công ty vật liệu xây dựng  tiếng ở nước ngoài,   cô từng  Diệp Tử Giai nhắc tới,   nhà họ Ngôn  ý  hợp tác với họ,  ý   độc quyền vật liệu xây dựng trong lĩnh vực nhà đất.
“Vậy chị dâu  thể nhắc với    , việc   đó luôn do nhà em quản lý, em đang phụ trách. Ông nội  cố ý đem việc  giao cho  ,  là  chứ, chị dâu, nhúng sâu  việc  đối với   cũng   chuyện gì , chị  đúng ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-134-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Chân mày Dịch Tích giật một cái: “Việc  em  ý kiến thì  với ông nội, hoặc là tự em   với Từ Nam Nho, em tìm chị... Em như  cũng quá lòng vòng ?”
“Em... Anh  và ông nội nếu  em  thì em cũng  tới xin chị”.
Dịch Tích: “Việc  chị quản  ”.
“Sao  quản  ”. Ngôn Hành Diệu bĩu môi, “Mọi  đều  Từ Nam Nho cưng chiều chị, chị  cái gì   đều ”.
“Ừ, nhưng chị đồng ý thì  lợi gì đối với chị và  ”.
Ngôn Hành Diệu dậm chân: “ việc  vốn là việc  ăn của nhà chúng em, dựa  gì mà    liền  ”.
Dịch Tích ánh mắt trầm xuống, lạnh lùng : “Ngôn Hành Diệu chị cảnh cáo em, đừng luôn mồm  nhà họ Ngôn,  so  thích  ,  từ cách  của ông nội    thể thấy  , Nam Nho nhà chị là cháu nội của ông, em là cháu ngoại, chỗ nào của    so  với em”.
Trong nháy mắt Ngôn Hành Diệu liền  đổi sắc mặt.
“Chị nghĩ lúc  em tới tìm chị là  rõ     tiếp quản  , chỉ là em sợ   tiếp quản. Thật  em  thể tự   với  ”. Dịch Tích  thu  tức giận, trầm giọng : “Đương nhiên, em cần thành tâm, nếu em vẫn giữ thái độ em là gì gì đó của nhà họ Ngôn,   xem   như  ngoài. Vậy , chị khuyên em đừng  nữa, chị  thấy  bực bội huống chi là  ”.
Ngôn Hành Diệu rủ mắt, cũng ý thức  vấn đề trong lời  của ,  cho cùng thì  cũng xem như là lớn lên trong sự nuông chiều của  khác, cao cao tại thượng,   cảm giác nguy hiểm như bây giờ.
“Em, thật  thì em   ý đó”.
“  em  ý đó”.
Ngôn Hành Diệu đột nhiên ngẩng đầu: “Em chỉ  quen, em thật sự   ý đó!”
Trong thời gian   Từ Nam Nho chèn ép quá thảm, Ngôn Hành Diệu thật sự   dậy nổi, hơn nữa so với Cố Hoài,   lớn gan hơn và  thoáng hơn, còn  tới đây lôi kéo Dịch Tích.
“Không  ý đó cứ tìm   , chị  thật,    keo kiệt như đám  các em ”.
Ngôn Hành Diệu ngượng ngùng bỏ , Sầm Ninh bên cạnh sửng sốt  cô, hồi lâu mới nghẹn  một câu: “Dịch Tích, em, em thật ngang ngược”.
Dịch Tích  cô  chọc : “Chị đang khen em ?”
“Ừm, tất nhiên là khen, chị cảm thấy em như   ngầu,   là Ngôn Hành Diệu, lúc em  ở đây    lộng hành”.