Lúc Ngôn Hành Chi và Từ Nam Nho  mua quần áo   là song thai, hai  mua mỗi loại một bộ, bây giờ, đúng là trùng hợp dùng đến.
“Anh trai ơi,    nữa, con là    thể  theo em trai, đừng  đừng ,  gương cho em”. Dịch Tích  dỗ dành    trong phòng.
Từ Nam Nho dựa  cạnh cửa,  dáng vẻ cô từ lúc bắt đầu còn hoảng loạn đến bây giờ thuần thục dỗ con, khóe miệng  cong lên,  lên đón em trai trong tay bảo mẫu.
“Để ”.
“Được, thưa ”. Bảo mẫu lui  ngoài.
Có lẽ em trai  quen với cảm giác trong n.g.ự.c Từ Nam Nho,   ôm một cái thì nhanh chóng nín , em   thì  trai cũng dần im lặng.
“Để chúng  xuống ngủ , chúng   về”. Từ Nam Nho đặt nhóc con đang mơ màng sắp ngủ xuống.
Dịch Tích nhíu mày: “Nếu em thả tay nó   thì  ”.
“Không ”.
“Có đó, em dỗ nó thêm một lát nữa”.
Vừa dứt lời,  eo  hai tay vòng qua.
Từ Nam Nho từ phía  ôm cô  ngực,   khom lưng, để cằm lên vai cô  đứa nhóc đang chơi ngón tay: “Trả cô   cho ba,  ?”
Nhóc con: “Hi hi, hi, a a ~”
Từ Nam Nho nghiêng đầu cọ  cổ Dịch Tích: “Con  , đặt xuống ”.
Dịch Tích: “?”
Nhóc con: “Ê a..”.
Dịch Tích chế nhạo: “Con  tiếng ngoài hành tinh   hiểu ”.
Từ Nam Nho  thẳng  vòng đến  đứa bé,  đó đón lấy  trai bỏ  giường nhỏ,  trai đưa tay nhỏ bắt vài cái trong  khí,  hì hì,  hề .
“Anh  hiểu, em xem, con   nữa”. Từ Nam Nho  xong  ôm Dịch Tích, cúi đầu hôn lên trán cô, “Dịch Tích, em   hiểu   ”.
Dịch Tích ngây  một lúc: “Cái gì?”
“Anh nhớ em,  hiểu ”.
Dịch Tích: “?”
“Về phòng,  hiểu  hành động để em hiểu”.
Trong lúc mang thai vì an  nên hai    chuyện ,  đó Dịch Tích  tá hỏa vì thấy bản  quá  mà  cho  chạm .
Từ Nam Nho quấn quít cô nhiều , cô vẫn kiên trì  gầy  mới bằng lòng cởi quần áo. Sau đó   dáng vẻ nghiêm túc   cho hết cách, đành  nào cũng nhịn.
Cho đến hôm nay, dáng vẻ mang thai   Dịch Tích cũng biến mất  ít, ngoại trừ việc  khi sinh mổ  eo  vết sẹo nhỏ  thì còn 3kg thịt  giảm xong.
Nói là 3kg, thật  cũng  ảnh hưởng bao nhiêu, bởi vì  khi sinh cô  gầy, tăng thêm 3kg    thành vấn đề, chỉ là cô  chút nghiêm khắc với bản .
Dịch Tích  Từ Nam Nho  lừa gạt  ném  giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-138-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Cô   xuống,  lập tức nhào  lưng cô. Khuôn n.g.ự.c rắn chắc đè  lưng cô, ngón tay từ  váy ngủ  , chọc  phía ...
Váy ngủ nhanh chóng   ném xuống giường, Dịch Tích nép  ga giường, xoay đầu  : “Đã  chờ em  về cân nặng  đó,  đồng ý em ”.
Môi Từ Nam Nho dừng  cổ cô,   lưu luyến chỗ đó  khàn giọng : “Chờ lâu lắm,  đổi ý ”.
“Này... Ưm..”.
“Anh sắp chịu  nổi ,  đợi nữa, ừm?”
Âm cuối  lên cao mang theo t.ì.n.h d.ụ.c nồng hậu, tay  trong lúc  lời lộ liễu  trượt dọc theo eo cô, cuối cùng   chỗ tư mật   …
Không lâu  đó, phòng trẻ con bên cạnh  truyền đến tiếng .
Dịch Tích bám  vai ,  thể  tự chủ  co rúm : “Đừng, đừng... Con dậy ”.
“Mặc kệ”.
“…”
“Đêm nay em là của ”.
Hôm nay thời tiết trong lành, Dịch Tích đưa hai đứa nhỏ về nhà họ Dịch.
Dịch Nhạc cũng ở đây, hai  trò chuyện  một lúc, Dịch Nhạc về phòng đem   nhiều đồ vật nhỏ tinh xảo.
Đều là đồ chơi cho con nít, Dịch Tích    thích: “Dì nhỏ như em đúng là  xứng danh, đồ  mấy bạn nhỏ chắc chắn thích”.
Dịch Nhạc: “Em vốn dĩ xứng danh, nhưng thứ    do em mua”.
“A? Là ai?”
“Là  mua”.
Dịch Tích sửng sốt một chút.
Dịch Nhạc: “Anh  vốn dặn em  cần , dù  thì cũng xem như là lời chúc phúc nhỏ cho đứa trẻ, nhưng em thấy cũng chẳng  gì,    tặng thì  chứ”.
Dịch Tích mỉm : “Giúp chị  tiếng cảm ơn với  ”.
“Ừm”.
“Anh ... Bọn họ gần đây khỏe ”.
Dịch Nhạc: “Khá ,  em luôn miệng  già    du lịch, bây giờ xem như là  thực hiện, gần đây bà  còn  Ý chơi với đám chị em nhỏ tuổi”.
Dịch Tích gật đầu, Dịch Nhạc : “Anh cũng khá ,   công ty  ăn  tồi”.
Dịch Tích: “Anh  vốn  đầu óc kinh doanh , đến chỗ nào cũng lăn lộn ”.
Dịch Nhạc “ừ” một tiếng, nhẹ nhàng : “Trước  là em  hiểu chuyện, bây giờ cảm thấy, bây giờ như  thật  đối với   đều , đều vui vẻ”.
Dịch Tích đưa tay xoa đầu Dịch Nhạc: “Dịch tiểu thư lớn  thì ,     tìm bạn trai , để ông khỏi hỏi chị rốt cuộc em  yêu đương ”.