Anh  dựa  hành lang cạnh nhà vệ sinh, cúi đầu tìm điện thoại trong túi áo. Không    uống  nhiều  mà tìm mấy  cũng  thấy.
Cô bước đến chỗ  đang .
“Say  ?” Cô khoanh tay  ngực, dáng vẻ lười biếng   mặt .
Người    liền ngẩng đầu, thấy cô đến    dựa  tường nữa mà  thẳng .
Mùi rượu và t.h.u.ố.c lá xông thẳng  mũi cô, Dịch Tích  rằng mùi rượu là của , còn mùi t.h.u.ố.c lá  thì  , bởi vì   hút thuốc, nhưng chắc là do trong phòng    hút thuốc.
“Em cũng ở đây ”. Giọng     vẫn bình tĩnh như một, lúc    một chút khàn  bởi vì uống rượu.
Ánh đèn hành lang  tối,  mê hoặc   cấm kỵ, Dịch Tích đột nhiên cảm thấy   mắt là một điều gì đó mê hoặc c.h.ế.t .
“Thầy, thầy say ”.
“Hửm?”
Dịch Tích cong khóe môi   chằm chằm: “Phải ,   em  hỏi thầy một câu mà thầy  trả lời”.
Từ Nam Nho  chút nghi hoặc.
Dịch Tích nhắc nhở : “Lúc ở cửa hàng trang sức ,  khi em     hỏi thầy giữa em và cô  ai  hơn ”.
Từ Nam Nho  híp mắt.
Dịch Tích: “Em tự nhận   hơn, nhưng mà việc  cần  câu trả lời của  bên cạnh, thầy thấy đúng ”.
Cô  là chỉ  phụ nữ  cùng Từ Nam Nho lúc ở cửa hàng trang sức .
Từ Nam Nho nhíu mày: “ Em thích hơn thua với  khác việc …”
“Không, em chỉ hơn thua với  mà em  thôi”. Dịch Tích tiến  gần hơn, lúc  cách giữa cô và  còn vài centimet thì dừng , cô  ngẩng đầu, đường cong của cái cổ trắng ngần  như mê hoặc dụ dỗ  khác.
Hồ ly tinh trong đêm tối sử dụng thuật mê hồn  quyến rũ  khác.
“Từ Nam Nho, em và cô , rốt cuộc là ai  hơn ai?”
Một  lạnh lùng như băng, một  quyến rũ mê .
Tiếng ồn ào từ xa vọng , đánh động đến  khí đang ngưng đọng bên đây.
Từ Nam Nho thu  tầm mắt, hai tay đặt lên vai cô đẩy đẩy.
Dịch Tích  tay ,    mắt : “Vấn đề  nan giải đến  ”.
Ánh mắt của cô   rõ ràng,  mà Từ Nam Nho   như  thấy,  xoay   về phía cầu thang: “Không khó, nhưng    trả lời”.
Dịch Tích dừng một chút,  bóng dáng  ngày càng xa của  mà : “Bởi vì em thích thầy”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-23-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Bước chân ngay lập tức dừng , Từ Nam Nho xoay đầu với vẻ mặt  tin nổi: “Cái gì?”
Dịch Tích dựa  tường bỗng nhiên  lên, vẻ mặt lưu manh   vài phần yêu nghiệt: “Bởi vì em thích thầy, nên mới  phân cao thấp với đối tượng xem mắt của thầy”.
Từ Nam Nho  híp mắt, nét mặt càng trở nên nghiêm túc.
Hai  rằng co một lúc, lúc Dịch Tích tưởng rằng  sẽ xoay  , nào ngờ   thấy giọng trầm ấm của  vang lên: “Em ”.
“A?” cô sửng sốt một lúc,  thể tin nổi là Từ Nam Nho sẽ trả lời cô.
“Thật ! Vậy thầy…”
“   thích”.
“...”
“Còn nữa”. Từ Nam Nho hít sâu, “Tuy rằng   nghiệp, nhưng  hi vọng rằng học trò của  sẽ  gọi thẳng tên  như ”.
Cách đó  xa  vài  lạ  đến gần, trông thấy hai  liền    xuống cầu thang.
Từ Nam Nho  xong câu đó liền dứt khoát rời , để  Dịch Tích từ từ  thẳng , cô dùng tay xoa xoa thái dương.
“Không thích?” Cô buông tay,  như   : “Em thích là , ai quan tâm thầy”.
**
Kết thúc tiệc  nghiệp hôm nay thì  lẽ về  cũng  gặp  nữa.
Bạn của Dịch Tích  thì  vẻ nhiều, nhưng bạn     mấy . Mà một khi cô thành tâm đối đãi với ai thì cũng  nghĩa là cô sẽ   bảo vệ  đó, ai dám đụng  thì  đó thì sẽ đắc tội với cô.
La Kha chính là một ví dụ điển hình, ai  Dịch Tích cũng đều  việc , đắc tội với La Kha của Blue Island cũng đồng nghĩa đắc tội với Dịch Tích.
“Này, hỏi  đấy,   ngây  ”. Dịch Tích gõ  bàn vài cái, đem La Kha từ mộng ảo trở về với thực tại.
La Kha: “À? Tớ đang ”.
“Đang ? Vậy tớ   gì?”
La Kha bất đắc dĩ lắc đầu: “Cậu  thích một  đàn ông,  theo đuổi  đó,  chuyển đến sống ở nhà bên cạnh, nhưng nhà bên cạnh    ở, đúng ”.
Dịch Tích: “ , tớ  kêu chú Lưu  thương lượng với nhà đó,      đồng ý dọn  ”.
La Kha: “Tích Tích, ba  tìm cho   ít nhà,   cứ  dọn đến đó?”
“Cậu đừng nhiều lời nữa, tớ dọn đến đó   vì  ở gần thầy hơn ”.
La Kha : “Sao  đây  thấy  can đảm như ”.
Dịch Tích quơ quơ ly rượu: “Lúc  thích đàn em khóa ,  cần theo đuổi, bây giờ thì  giống”.