“A! Thầy cũng ở đây ?”
Từ Nam Nho lúc  đang lấy vài món đồ thường dùng bỏ  xe,  thấy giọng  thì  đầu : “Dịch Tích?”
Dịch Tích phất phất tay: “Thật trùng hợp”.
Từ Nam Nho dừng một chút: “Trùng hợp”.
Dịch Tích nhiệt tình tiến đến gần: “Em cũng định mua kem đánh răng, thầy  dùng loại  , dùng  ?”
Bàn việc nhà, cảm giác  quen thuộc.
Từ Nam Nho vốn dĩ quen sống một  nên đối với tình huống  mắt  chút phản ứng chậm,  gật đầu tùy tiện trả lời: “Cũng ”.
Dịch Tích: “Vậy em cũng cũng mua một cây, em tin rằng cái thầy chọn nhất định là cái  nhất”.
Từ Nam Nho  cô: “Không cần nịnh nọt”.
Dịch Tích nghiêng đầu phủ nhận: “Làm gì ”.
Từ Nam Nho bó tay, tiếp tục đẩy xe hàng  về .
Dịch Tích Nhanh chóng  bên cạnh : “Đây là  đầu tiên em tự mua,  đó em  mua đồ dùng sinh hoạt bao giờ nên cũng   chọn cái nào mới ,  nên em mới hỏi thầy”.
Từ Nam Nho dừng bước đột nhiên   xe hàng của cô.
“Có chắc là thiếu kinh nghiệm chứ   là thiếu kiến thức?”
Người đang  chuyện khuôn mặt vẫn nghiêm túc, Dịch Tích liếc  : “Thầy  cần sỉ nhục em như , chỉ  IQ của em khá cao”.
“Khá cao?” Từ Nam Nho dường như  chọc , “Cao cỡ nào, cao đến mức năm tư mới thi đậu môn Toán cao cấp?”
Dịch Tích: “Đó là do em  thích thi”.
“À”. Từ Nam Nho  tiếp, “Vậy xem  là em thích dùng đồ dành cho nam hơn”.
Dịch Tích nhất thời  chút  phản ứng kịp, đến khi  theo tầm mắt của    giỏ hàng của  thì mới phát hiện trong đó  là đồ dành cho nam”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-27-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“...”
Khó trách   cô  thông minh, quả thật là cô khá ngốc. Vừa nãy  qua cái kệ  chỉ tùy tiện lấy vài món, nào ngờ  lấy trúng đồ dành cho nam.
Dịch Tích ho vài cái  tìm cớ biện minh: “Này là em mua giúp  khác, tất nhiên là lúc lấy thì em   qua”.
Từ Nam Nho  cô với ánh mắt thâm thúy: “À”.
“A  đúng”. Dịch Tích thiếu chút nữa  tự vả mặt, “Ý em là mua giúp bạn, một  bạn  bình thường”.
“Thầy Từ  thầy cũng  là em nhiệt tình mà, gần đây bạn em vẫn luôn tăng ca nên em mới đồng ý giúp   mua vài món đồ dùng sinh hoạt, nhưng mà quan hệ giữa chúng em chỉ là…”
Dịch Tích mải mê  chuyện với  mà quên mất rằng phía  còn  nhân viên đang sắp hàng lên kệ. Nên lúc  ngang cô  cẩn thận đụng trúng cái thang của dì nhân viên, mắt thấy thùng hàng  tay dì  sắp rơi  đầu Dịch Tích.
“A!” Dì  hô lên.
Từ Nam Nho nhanh chân lẹ mắt đỡ lấy cô, lúc ý thức   chút kỳ lạ thì  kéo Dịch Tích  lòng, thuận tiện đưa tay đón lấy cái thùng.
Dịch Tích đột nhiên  ôm chầm, cô sửng sốt vài giây.
“Cô , mua đồ cũng   đường chứ”. Dì nhân viên  hoảng sợ một phen, với tay đón lấy cái thùng trong tay Từ Nam Nho đưa lên tầng cao nhất của kệ.
Cánh tay  còn vòng  lưng cô, Dịch Tích ngước mắt  thể  thấy sườn mặt tinh xảo của .
Tim cô đập mạnh dữ dội, tai dần dần đỏ lên.
“Xin ”. Từ Nam Nho gật đầu  dì nhân viên.
“Người   gì là  , hai  mau  qua ”. Dì   lời thâm thúy, “Cậu trai ,   đường thì đừng  chỗ khác,  dắt bạn gái  chứ”.
Từ Nam Nho: “...”
Đang lúc mùa hè, trong lòng bàn tay da thịt tinh tế mềm mại đặc trưng của nữ sinh. Từ Nam Nho cũng  biếng giải thích với dì , nhíu mày  thả tay .
Ngược  với  thì Dịch Tích  vui vẻ cúi  : “Thật ngại quá, cảm ơn dì!”
Hai  đẩy xe bước .
Dì nhân viên  bóng lưng bọn họ lầm bầm: “Cảm ơn   gì”.