Vừa bước  cửa thì dì Lâm  tươi  chào đón cô: “Tích Tích  về  ”.
Dịch Tích  lên ôm dì Lâm: “Nhớ con đúng ”.
“Đứa nhóc ,  dì  nhớ con , hôm nay dì  con về nên   mấy món con thích ăn nhất”.
“Thật , cảm ơn dì”. Dịch Tích  dép, “Ba con  dì?”
“Bọn họ đều ở phòng khách”.
“Dạ”.
Dịch Tích   phòng khách quả nhiên thấy một nhà bốn  bọn họ đang vui vẻ uống   chuyện phiếm.
Dịch Tích cũng  khách sáo, lướt qua Dịch Nhạc và Dịch Vân Chiêu  đặt m.ô.n.g  cạnh Dịch Thành Hành, dáng vẻ  đây mới là  lớn nhất trong nhà .
“Tối nay ngủ  đây?”
“Chứ ”. Dịch Tích hừ lạnh, “Đã trễ thế  mà ba còn  đuổi con  khỏi nhà ”.
“Con thật là”. Dịch Thành Hành bất lực vò đầu Dịch Tích, “Nói chuyện đàng hoàng chút   ”.
Dịch Tích chỉ dẩu môi,   gì thêm.
Dịch Thành Hành ho một cái : “Tích Tích, con chú Trương là  Minh  từ nước Anh  về nước, con  gặp   một chút”.
Dịch Tích sửng sốt: “Chú Trương nào? Con chú  là ai? Vì  con  gặp  ?”
Tưởng Minh Lệ  bên cạnh dịu dàng : “Chú Trương bên Tập đoàn Kế Thể, dì  xem hình của con chú  , là một    trai”.
Dịch Tích chớp chớp mắt, xem như hiểu rõ sự tình, cô  : “Rất  trai , Dịch Nhạc  xem qua ”.
Dịch Nhạc đột nhiên  gọi tên thì  ngây ngốc: “A?”
Tưởng Minh Lệ kéo tay Dịch Nhạc: “Nhạc Nhạc, con  nhớ đó chính là  mà  đó  tiếp đãi  con  bên nước Anh ”.
Dịch Nhạc “” một tiếng: “Con nhớ”.
Dịch Tích cầm trái quýt  bàn bắt đầu lột vỏ: “Dịch Nhạc,     trai ”.
Dịch Nhạc đáp qua loa: “Cũng ”.
“Cũng ? So với  cô thì ?” Dịch Tích đột nhiên  Dịch Vân Chiêu.
Dịch Vân Chiêu sững   Dịch Tích đang .
Dịch Nhạc   Dịch Tích   gì nên cô  trả lời. Dịch Tích chậc chậc  : “Khó chọn như  xem  là  trai,  Dịch Nhạc  thích , dù  cô cũng là sinh viên năm nhất, là lúc nên  bạn trai ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-36-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“Dịch Tích!” Dịch Thành Hành tức giận đặt ly nước trong tay lên bàn, “Con  cái gì!”
Dịch Tích  tiếp: “Không  các  thích con trai chú Trương , nếu  như thế thì cho Dịch Nhạc  thử ”.
Dịch Nhạc đỏ mặt trừng mắt với cô.
Dịch Thành Hành: “Tìm bạn trai cho con chứ   Dịch Nhạc!”
“Rốt cuộc thì ba cũng chịu  thẳng”. Dịch Tích dựa lưng  ghế, “Gì mà gặp mặt chứ, đây rõ ràng là xem mắt. Cũng lạ thật, con gái ba   duyên với đàn ông  mà cần ba mai mối?”
“Ba  mai mối thì để con  ngoài chơi bời đúng ?” Dịch Thành Hành sa sầm mặt, “Vì theo đuổi   mà chạy đến nhà đối diện, ban đầu ba còn thắc mắc vì  con  chọn chỗ đó để ở”.
Dịch Tích sững , liếc  Dịch Vân Chiêu: “Sao nào, còn   mách lẻo?”
Dịch Vân Chiêu nhíu mày,  kịp lên tiếng thì Dịch Thành Hành  : “Con nghĩ rằng chuyện con  thì  khác   ? Ba  cho con , việc chung  đại sự của con  cẩn thận, nhà họ Dịch chúng    con mèo con ch.ó nào cũng  thể bước ”.
Dịch Tích khó tin  lên: “Gì mà mèo với chó? Anh  cũng là !”
Tưởng Minh Lệ kéo tay Dịch Thành Hành: “Anh  chuyện nhỏ nhẹ với Tích Tích chứ đừng la hét,  từ từ  thì Dịch Tích sẽ hiểu”.
Dịch Thành Hành gỡ tay Tưởng Minh Lệ : “Em đừng  gì hết, nhà chúng   địa vị như thế nào, đứa con gái của Dịch Thành Hành    thể gả cho một thằng con riêng?”
Con riêng?
Dịch Tích sửng sốt vài giây, sắc mặc biến đổi: “Ba  ai là con riêng?”
Dịch Vân Chiêu rũ mắt, lạnh lùng : “Thầy Từ của cô chính là đứa con riêng của nhà họ Ngôn, cô   gì ?”
Lòng n.g.ự.c giống như  móng vuốt cào mạnh   cô nhói lên, Dịch Tích đột nhiên nhớ về lời    của Từ Nam Nho.
Thầy   với cô rằng bọn họ là con riêng thì sẽ  thể nào  cơ hội vượt qua cô .
Thầy   “bọn họ”  lẽ cũng chính là  bản  .
“Tích Tích, từ ngày mai trở  con dọn  khỏi chỗ đó, ba  cho phép con tiếp xúc với  ”.
Dịch Tích  ly  đang nguội dần  tay, chậm rãi phun  một chữ: “Không”.
Một  như Từ Nam Nho thì bọn họ lấy tư cách gì để  thầy  như .
“Con  gì?” Dịch Thành Hành tức điên,  bao thế hệ nhà họ Dịch tung hoành từ thương trường đến chính trường, nên  địa vị vững chắc ở phương Bắc, mà con gái của ông nên   những cái  nhất và   vị thế cao nhất thì mới xứng đáng.
Vì thế việc   chỉ liên quan đến bộ mặt của ông mà còn là bộ mặt của cả gia tộc.
“Trước nay ba nuông chiều con như , đều cho con những cái  nhất, nhưng liên quan đến bộ mặt gia tộc thì con   lời ba!”