“  cố ý nhúng tay  việc nhà của em, nhưng mà Dịch Tích, ba em trả lương  cao”.
Trong lòng cô như  cơn bão ập đến, dòng khí lạnh  từ trong tim xông thẳng lên đỉnh đầu cô, trong khoảnh khắc đó  bộ m.á.u trong  như  đông cứng ,  đó cô dường như   âm thanh vỡ vụn trong lòng n.g.ự.c .
“Cho nên thầy an ủi em, ở bên cạnh em,  em vui vẻ,  thứ thầy  cho em thật  chỉ bởi vì thầy   mất  công việc”.
Từ Nam Nho im lặng.
Rất lâu ,  xoay  về hướng ngược  với cô: “Dịch Tích,  thế giới   hề  nhiều   như em vẫn nghĩ”.
Trên thế gian  vốn dĩ  hề   đột nhiên đối xử  với bạn mà   bất cứ lý do nào.
Nếu bạn cho là  thì đó cũng chỉ là tự bạn tưởng tượng hoặc mơ mộng hão huyền mà thôi.
Tòa tháp niềm tin trong lòng Dịch Tích phút chốc sụp đổ.
Cô chậm rãi buông cánh tay  ,  chút hoảng loạn ngẩng đầu  : “Vậy thầy thích  phụ nữ đó ?”
Từ Nam Nho xoay , chậm rãi gật đầu.
“Ừm, thì  Chu Hưng Trạch   hề sai, kiểu phụ nữ thầy thích quả nhiên là kiểu đó”. Dịch Tích nhẹ nhàng mỉm , “Cho nên dáng vẻ của em như  thầy sẽ chẳng thể nào thích ”.
Từ Nam Nho  đáp lời cô, chỉ : “Về nhà ,  còn sớm nữa”.
Dứt lời   xoay  mở cửa nhà .
Đèn bên trong sáng lên vì   còn đang đợi . Dịch Tích thả tay xuống  nép  trong một góc run rẩy kịch liệt.
Câu  đơn giản  của Từ Nam Nho cũng đủ để  cô gục ngã  .
Cô hồi tưởng  đoạn quá khứ lộn xộn , thì  cho đến bây giờ chỉ  cô là tự  đa tình.
Kết quả cuối cùng rốt cuộc cũng là  một ai thực sự  về phía cô.
Lúc Dịch Tích   khỏi tiểu khu cũng là lúc trời đang đổ mưa, những giọt nước mưa tí tách rơi  nền đất  lòng cô nguội lạnh  . Cô  ngừng bước  về phía   thời tiết lạnh lẽo, răng của cô đều va cả   run lặp cặp vì cơn mưa lạnh .
Cô  nghĩ lúc cãi  với gia đình còn  khó chịu đến mức như , giờ đây cô  thấy bản  như   hành hình mà c.h.ế.t .
Cũng chỉ là một  đàn ông mà thôi, cô hà tất    chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-39-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Cô bước  cả một đoạn đường dài mà  ngừng tự  với chính  hà tất    chứ.
 lúc cô sắp thuyết phục  bản  thì ngàn vạn đau thương  bao trùm lấy lòng n.g.ự.c cô.
Cô đột nhiên  chán ghét dáng vẻ nghiêm chỉnh của  , hận   là thầy cô, hận   tàn nhẫn  rằng  đời  vốn dĩ  hề  nhiều   như .
Cô cực kỳ  xé nát tấm mặt nạ  của  để xem thử nội tâm  rốt cuộc  lạnh lùng như vẻ bề ngoài  .
 mà hà tất cô   .
Biết  thì . Dù  thì  cũng  thích cô.
Đi một đoạn đường lâu thật lâu, Dịch Tích ghé  một cửa hàng tiện lợi ven đường. Rõ ràng  bản   thể  tiếp  nữa, cơ thể cô lúc    mệt mỏi, trong lòng cũng mệt mỏi  kém.
Một giờ sáng, La Kha nhận  cuộc gọi từ Dịch Tích, cô   cô  thất tình , bây giờ sắp lạnh chết.
La Kha nghĩ rằng  thất tình và cái lạnh  thể liên quan đến .
Sau đó  mới   sự việc, đại khái là bởi vì hai   chính thức yêu  mà  mất  đối phương, bởi vì  mà   khác cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.
Dịch Tích ở quán bar  nhiều ngày, ban ngày thì  ngủ, còn ban đêm  chơi bời cùng với Hoàng Vi và Lâm Mẫn. Có lúc hai  họ bận thì cô cũng giống như  ngày, ở quán bar say xỉn nhảy múa cùng đám bạn.
Mọi  ai nấy đều lo cho cô, thoạt  trông cô  vẻ  vui, nhưng  một ai  thể  thấy dáng vẻ thất tình của cô.
Người quen của cô nghĩ rằng cô đang giải tỏa nỗi buồn, bọn họ nghĩ   khả năng hồi phục nhanh như Dịch Tích  cũng sẽ nhanh chóng quên   .
Có lẽ sẽ  nhanh thôi là quên .
Dịch Tích ở quán bar  một tuần thì Dịch Thành Hành xuất hiện.
Ông  lôi Dịch Tích còn đang say khướt từ quán bar   ngoài, “Dáng vẻ bây giờ giống cái gì! Mau cút về nhà!”
Dịch Tích dựa  vai Dịch Thành Hành, mấy ngày qua cô vẫn tươi  như đứa trẻ,  mà giờ đây   lên, cô    hỏi ông, “Ba , con   là  quan trọng nhất ”.
Dịch Thành Hành thấy cô  thì cơn tức giận cũng bay  hết, một bên  dỗ dành  an ủi cô, “Tích Tích , con là  quan trọng nhất trong lòng ba, bây giờ đưa con về nhà, con ngoan ngoãn chút  ”.
Dịch Tích  trả lời ông.