Những ngày trôi qua  bình dị, bình dị đến mức  lúc bản  Dịch Tích nảy sinh ảo giác,  lẽ  thế giới   hề tồn tại bất cứ  nào gọi là thầy Từ cả.
Năm thứ tư  đến, Dịch Tích hai mươi bảy tuổi  Dịch Quốc Đường gửi về công ty trong nước.
Ngày cô về nước cũng  gọi cho bất kỳ ai, cô cứ im  lặng tiếng xách hành lý  về nhà họ Dịch.
Dịch Thành Hành và Tưởng Minh Lệ  cùng   du lịch nên   ở nhà, vì thế Dịch Tích bước  cửa cũng chỉ thấy Dịch Nhạc và Dịch Vân Chiêu.
“Sao chị   về ”. Dịch Nhạc kinh ngạc  cô.
Đã ba năm  gặp, Dịch Tích dường như   đổi  nhiều, ánh mắt  sắc bén như  nữa, cũng  chất chứa nhiều sự chán ghét như lúc  nữa.  mà khí chất và sắc   vẫn như cũ  hề  đổi.
Không đúng, vẫn  chút gì đó  đổi ở cô, trải qua vài năm học hỏi để trưởng thành , cô  càng  khí chất của  phụ nữ hơn. Có lẽ bản  Dịch Tích chính là một đốm lửa sáng rực trong đêm đông lạnh giá, vô ý thu hút  khác  gần, nhưng lúc gần chạm    cho  khác vô cùng đau đớn.
Dịch Nhạc mấp máy môi, cô đối với  chị  xa lạ vô cùng: “Ba   chị sẽ trở về”.
“Ông     sẽ về”. Dịch Tích  cô, “Ba ?”
Dịch Nhạc: “Đi du lịch cùng  ”.
Dịch Tích ừ một tiếng  lẩm bẩm: “Vừa đúng lúc, đỡ  gặp mặt  lải nhải”.
Dứt lời, Dịch Tích đẩy hành lý về phía cầu thang, dùng hết sức bình sinh để nhấc nó lên.
“Để  giúp cô”. Dịch Vân Chiêu lúc  tiến về phía cô, nhanh chóng mang hành lý lên lầu.
Ba năm qua, cảm xúc của Dịch Tích   định  nhiều so với , lúc   bóng lưng của Dịch Vân Chiêu cũng lười  châm chọc  .
“Đặt  cửa là , cảm ơn”. Giọng  mang nét xa lạ, hiển nhiên là  xem  như  xa lạ.
Dịch Vân Chiêu dừng bước  phòng cô  đặt hành lý xuống, lúc xoay lưng   vài bước  dừng , “Cô ở bao lâu?”
Vẻ mặt Dịch Tích  cảm xúc đáp : “Không ”.
“Ừm”. Dịch Vân Chiêu   gì thêm,   xuống  lầu.
**
Tích Thời là một quán bar theo phong cách nhẹ nhàng. Khác với Blue Island vì nơi đây   Disco cùng với những cô vũ công nóng bỏng, chỉ   gian nhẹ nhàng của ánh đèn cùng với âm nhạc nhẹ nhàng vang lên.
Dùng quán bar   nơi trò chuyện,  gian buổi đêm ở đây  ồn ào  phảng phất  khí ái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-41-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“Lão Đậu, thêm ly nữa!” Người phụ nữ cạnh quầy bar hô lên.
Mọi  xung quanh trông thấy   hô lên là một mỹ nữ  sôi nổi bàn tán, cô mặc đầm hở lưng ôm sát cơ thể, mái tóc dài đen tuyền đối lập với phần lưng trắng nõn, cực kỳ mê .
Người pha chế  mấy vị khách xung quanh, thấp giọng  với cô: “Tiểu Viện , tối nay em đừng uống nữa, nếu  chút nữa quản lý sẽ mắng  mất”.
“Lo gì  trai em, mặc kế  , cứ rót tiếp cho em”.
“ mà”.
“Ây da mỹ nữ,  là  mời cô một ly nhé”. Người đàn ông  lên tiếng chính là  từ nãy đến giờ ánh mắt đều dán chặt   cô.
Trình Viện ngẩng đầu   : “ cần  mời ?”
Người   hình vài giây: “Uống một  buồn,  uống cùng cô vui hơn”.
“   uống cùng,  cần ”. Trình Viện   đàn ông phiền phức , giọng  lộ rõ vẻ chán ghét.
“Có  uống cùng? Người ?” Anh   , “Sao   thấy?”
“ đây”. Đột nhiên  một bàn tay khoác lên vai Trình Viện. Trình Viện    kéo một cái liền lui về  vài bước, kéo giãn  cách với  đàn ông .
Người đàn ông vốn dĩ  bực bội vì    hỏng chuyện của  , nhưng lúc ngẩng đầu lên thì cặp mắt  phát sáng.
Người    là nam như    nghĩ, mà là nữ.
Cô  khoác   áo khoác lửng phối với quần jean màu xám,  đôi giày bốt cổ cao tôn lên dáng  của cô. Dáng  uyển chuyển quyến rũ, đôi chân thon dài của cô nổi bật với cái quần jean. Cô  ăn mặc hở hang như Trình Viện, nhưng ngay cả như  thì cô còn quyến rũ hơn cả cô .
“Thì  là mỹ nhân , thật trùng hợp,  ba  chúng  uống một ly ”. Ý  dung tục lộ rõ  vẻ mặt của  đàn ông .
“Uống một ly? Không , chúng  chỉ  tận hưởng thế giới của hai  thôi”.
Người đàn ông tầm thường  sắc mặt như đông cứng, trong mắt lộ  vẻ kinh ngạc.
Không chờ  đàn ông  mở miệng thêm  nữa,  phụ nữ mặc áo khoác lửng lúc  đưa tay kéo cằm Trình Viện sát  gần.
Trình Viện chớp chớp mắt,   phụ nữ  mắt  cho hoảng sợ đến mức  phản ứng kịp.
Đợi ?! Người  là ai?