Trình Viện còn ở bên cạnh lầm bầm gì đó, trong lúc đó Dịch Tích lấy điện thoại  gọi cho Lâm Mẫn và La Kha, gần đây Hoàng Vi đều bận công việc, cô    phiền cô .
Vừa gọi xong, Trình Viện  sang  với cô: “Lúc nãy  gọi cho    là  sẽ tự sát”.
Dịch Tích: “?”
Trình Viện nấc lên vài cái: “Dù  cũng là một mạng ,   chắc sẽ đến thôi?”
“Cô đang hù dọa  đấy?”
“Anh   sắt đá, chắc là  đến”. Trình Viện chống đầu mơ mơ màng màng  tiếp, “Ài, cô  xem   trai như  để  gì?”
Tiếng của cô  càng ngày càng nhỏ .
Dịch Tích dở  dở , đây giống cô ? Hình tượng của cô trong lòng La Kha và Lâm Mẫn  tệ đến  ?
Cô  say   vật  đó, Dịch Tích cũng    thế nào.
“Anh  cách liên lạc với  trai cô  đúng ?” Dịch Tích  sang hỏi Lão Đậu.
Anh  vội gật đầu: “ , nhưng tối nay quản lý   ở đây, bây giờ  sẽ gọi cho   đến đón ”.
“Được”.
Dịch Tích hỏi mượn áo khoác  khoác lên  Trình Viện: “Bình thường cô   như  ?”
A Đậu  : “ ”.
“Thường xuyên thất tình?”
“Ha ha,  , thường thì cô  đá  khác”.
“À, cho nên    đá liền  cam tâm”.
A Đậu gật đầu: “Chắc là ”.
Người say , Dịch Tích cũng thuận tiện ở bên cạnh cô  đợi đám  La Kha tới.
Uống cạn ly rượu ban nãy Dịch Tích cũng  gọi thêm ly nữa, cô chống cằm đếm nhẩm những chai  kệ phía  quầy bar, một chai, hai chai  đến ba chai, vô cùng buồn chán. Cho đến khi  pha chế đột nhiên  với  đang  đến từ phía  cô: “Là  ,  là… bạn cũ của Trình Viện”. Người pha chế nhanh chóng đổi chữ “bạn trai” thành “bạn”.
Xem  là cuộc gọi tự sát  thành công gọi  đàn ông  đến.
“Cô  ngủ bao lâu ?” Giọng  trầm thấp của  đàn ông  vang lên,  chút quen thuộc   chút xa lạ, như xa như gần vọng .
“Nửa tiếng ”.
Tính từ lúc Trình Viện   tự sát cũng  đủ nửa tiếng, mới  hùng hổ  tự sát  đó  lăn   ngủ, đây rõ ràng là lừa .
 Dịch Tích   thời gian nghĩ mấy việc , cô mím môi, bàn tay đặt  quầy bar dần dần nắm chặt.
Thế giới rộng lớn  vô   lướt qua đời cô, chỉ  một  duy nhất mà cô  quên .
Âm nhạc vẫn nhẹ nhàng vang lên, nhưng Dịch Tích vẫn  thể phân biệt rõ ràng giọng  của  với tất cả các loại âm thanh khác, bất kể là từ tiếng bước chân cho đến  thở của .
Không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt, Dịch Tích siết bàn tay  thả lỏng,   siết chặt bàn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-43-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Cuối cùng, cô hít sâu một  mới  đầu .
Nhướng mày mỉm , nụ  cũng giống như nụ   đầu tiên cô gặp ,  chút tùy hứng nhưng  quyến rũ mê .
“À, thầy Từ? Đã lâu  gặp”.
Đã lâu  gặp, đúng là khá lâu.
Người  mặt quả thật là ,  tựa tranh vẽ, vẫn là vẻ    khác  ăn tươi nuốt sống.
“Dịch Tích?” Giọng  vẫn bình tĩnh  hề  chút cảm xúc kỳ lạ nào.
Có lẽ là chút hụt hẫng, cô đột nhiên biến mất nhiều năm như  mà  một chút khổ sở cũng  hề .
“Là em”. Dịch Tích  dậy, giọng  bình thản, “Thầy đến đón  ?”
Dịch Tích hết  Trình Viện   sang Từ Nam Nho: “Đón cô ?”
Từ Nam Nho  gật đầu cũng  lắc đầu.
“Thì  thầy chính là  bạn trai cũ mà cô  ”.
“Cô    chứ?”
“Uống say  ngủ”.
“Ừm”.
Hai   ai  gì nữa,  khí lập tức trở nên ngột ngạt.
Lúc Dịch Tích   nên đánh tan  khí ngại ngùng  như thế nào, thì  đàn ông mặc sơ mi đen vội vã bước đến.
Người pha chế: “Quản lý,  đến ”.
Dịch Tích   ,   chính là quản lý hiện tại của quán bar, Trình Hạo.
“Cảm ơn,  đưa Tiểu Viện về ”. Trình Hạo  với  pha chế.
“À? Cô Dịch?”
Trước đó La Kha gọi điện thoại bằng video thì hai   gặp qua , lúc đó Trình Hạo còn giải thích tình hình quán bar cho Dịch Tích.
“Anh Trình”. Dịch Tích    gật đầu.
Trình Hạo để Trình Viện khoác vai    : “Sao hôm nay cô  đến đây, đến kiểm tra tình hình quán đúng ?”
Dịch Tích  : “Có  và A Kha ở đây thì   cần bận tâm”.
“ vẫn là cần sự giám sát của bà chủ”. Trình hạo  chút bất đắc dĩ , “Không nghĩ tới  đầu tiên gặp mặt  trong tình huống như , cô chờ  một lát,  đưa em gái về xong sẽ tiếp đãi cô chu đáo”.
“Không ,  cứ  việc của ”.
Trình Hạo cõng Trình Viện ,  lẽ    từng gặp qua Từ Nam Nho nên   mối tình giữa em gái và  , Trình Hạo chỉ gật đầu chào Từ Nam Nho xong nhanh chóng rời .