Dịch Tích cũng  về phía cô : “Cô  đến  là đợi lâu ?”
“Không lâu, lúc   tới cũng  gọi cho cô”. Trình Viện    chuyển tầm mắt đến Dịch Vân Chiêu  phía  cô, “Đây là ai đây?”
Dịch Tích dừng một chút,  đầu   thoáng qua: “A,   là tổng giám đốc của công ty ”.
“A”. Ánh mắt Trình Viện sáng lên, đột nhiên đưa bàn tay , “Chào ,  là Trình Viện”.
Dịch Vân Chiêu cũng phối hợp bắt tay cô: “Dịch Vân Chiêu”.
“Họ Dịch ?” Trình Viện   Dịch Tích, “Hai  đều họ Dịch,    là?”
“ là  cô ”. Dịch Vân Chiêu trả lời  khi Dịch Tích mở lời.
Dịch Tích nhún nhún vai, ok, là  .
“Thì   cô, hèn gì   trai như ”. Trình Viện mang vẻ mặt hưng phấn, “Vừa đúng lúc  và Dịch Tích   ăn tối,   trai    cùng ?”
Dịch Vân Chiêu  Dịch Tích.
Dịch Tích: “À,   còn  việc bận”.
Dịch Vân Chiêu nhẹ nhấp môi: “ ,  còn  việc bận, thật ngại quá cô Trình”.
“Không , chúng   thể hẹn  ”.
Dịch Vân Chiêu  , Dịch Tích   xe Trình Viện  đến quán ăn gần đó.
Trong thời gian chờ món ăn đem lên, Trình Viện  vô tình nhắc đến Dịch Vân Chiêu. Cuối cùng thì Dịch Tích cũng    ý đồ của cô , “Sao nào, thích   ?”
“ ,    trai như ,  là cô giới thiệu cho  ?” Trình Viện mạnh dạn .
Dịch Tích ngả  về : “ là nhan khống”.
“Trêu chọc trai  là trách nhiệm của  ”.
Dịch Tích ngẩn ,  lời    quen tai như . Giống hệt câu cửa miệng lúc cô còn học đại học.
Dịch Tích khụ khụ hai tiếng: “Vậy , mấy ngày    còn ở quán bar say xỉn vì  đàn ông khác ,  hôm nay  dứt khoát từ bỏ tình cảm  như ?”
Trình Viện xua tay: “Gì mà dứt khoát từ bỏ tình cảm,  mới  thích  , nếu   vì    trai , ây da, cái   quan trọng, quan trọng là giữa  và   còn  xong ,  lột mặt nạ của   thì còn  kết thúc !”
“Cô  thích   ?”
“Thế gian  mỹ nam đầy rẫy,  cần gì ôm khư khư một cái cây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-45-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Dịch Tích rũ mắt, bỗng nhiên  nhạt: “Ừm,  đúng lắm. Mà Trình Viện ,  khi yêu  thì dáng vẻ của   như thế nào?”
Trình Viện đang giương nanh múa vuốt bỗng sửng sốt: “A?”
“Cảm thấy cô kể khá thú vị, cảm giác   hẳn  kỳ lạ”. Dịch Tích tự rót cho  ly nước ấm, sương mù bốc lên  tầm mắt trở nên mơ hồ.
“Là  kỳ lạ là đằng khác, yêu  cũng giống như  đang yêu , cô  xem    loại đàn ông  hiểu chuyện tình cảm như ? Không đến đón  tan ,   dạo cùng ,  gặp bạn bè của , , chắc là  tìm  một khúc gỗ chứ   bạn trai”.
“Cô  xem vì    thích cô?”
“Ừm?”
Đối diện với dáng vẻ mơ màng của Trình Viện, Dịch Tích sửa  lời : “Ý  là loại  như   chắc sẽ thích loại phụ nữ  an tĩnh  ngoan hiền”.
“Cái  thì  chắc”. Trình Viện nhướng mày, “Có loại   dị thường”.
“Vậy ”.
Dịch Tích  hỏi kỹ hơn những gì Từ Nam Nho  trải qua mấy năm nay, nhưng mà nghĩ kỹ thì cô  cũng chỉ mới quen    vài tháng.
Hơn nữa cô  hỏi thì cũng   gì để hỏi.
Vốn nghĩ rằng   gặp mặt vội vàng  thì sẽ  gặp  nữa, nhưng  ngờ tới cuối tuần  đụng  Từ Nam Nho ở Tích Thời.
Bàn đó ngoại trừ   và Trình Viện  thì đều là những  mà Dịch Tích  quen , chắc là bạn bè của Trình Viện.
“Dịch Tích cô đến ,  đây   đây ”. Một tiếng  cô nhận  điện thoại từ Trình Viện cũng   rằng hôm nay cũng  Từ Nam Nho tham gia.
“Gì thế, mở tiệc ?” Dịch Tích  xong liền  xuống chỗ trống bên cạnh Trình Viện, ánh mắt của cô   tự chủ  mà  về phía Từ Nam Nho.
Dường như  cũng cảm giác  ánh mắt của cô nên  , chỉ là ánh đèn  tối nên  thấy rõ  điều đó.
“Hôm nay họp mặt bạn bè,   là  quen  một   mà họ  tin , vì   liền gọi cô tới đây”. Dứt lời, Trình Viện ghé  tai Dịch Tích thì thầm, “Người đó chính là Từ Nam Nho, cũng    hôm nay  dễ dàng hẹn    đến đây”.
Dịch Tích gật đầu nhẹ, cô    xung quanh chào hỏi: “Chào  ,  là Dịch Tích”.
“Mẹ ơi, đúng thật là một mỹ nhân”.
Trình Viện: “Còn   , bên cạnh mỹ nhân thì  là mỹ nhân thôi”.
Dịch Tích  ,  chút thất thần.
Đám bạn của Trình Viện  trò chuyện  uống rượu,  đó  chuyển sang  uống rượu  chơi trò chơi. Lúc trò chơi kết thúc thì cả đám  cũng  say .