Vừa bước  thì tấm ga giường hỗn loạn liền đập  mắt cô, nhưng  giường   một bóng .
“Thầy?” Dịch Tích bước lên vài bước, cô  thấy tiếng ma sát giữa quần áo với đầu  của tấm ga trải giường, “Từ Nam Nho”.
Âm thanh đè nén vang lên ngay  đó,  đúng hơn là tiếng rên nhẹ.
Dịch Tích chậm rãi  đến đầu giường bên ,  xuống Từ Nam Nho.
 Từ Nam Nho lúc     Từ Nam Nho trong trí nhớ của cô.
Trong trí nhớ cô, thầy  lúc nào cũng mang vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng,  hề  biểu cảm gì khác, cũng  dễ dàng bộc lộ cảm xúc của bản . Thầy  luôn luôn bình thản như , giống như  hề  chút liên quan nào với thế giới phức tạp đang sống.
Mà ngay lúc , Từ Nam Nho như  ai ném xuống trần gian mà biểu lộ  cảm xúc như .
Dịch Tích run lên,  chút túng quẫn.
“Thầy   ?”
Từ Nam Nho   đất khó chịu trở , xem    tấm  giường lộn xộn ban nãy là thầy , mà âm thanh vang lên lúc nãy cũng là do thầy  rơi từ giường xuống.
Dịch Tích phản ứng chậm chạp,   mắt  chút sai sai, quá sai là đằng khác.
Áo sơ mi   bung  hai nút, lòng n.g.ự.c ửng đỏ khác thường đập  mắt. Dịch Tích nhớ  lúc nãy Trình Viện  nhắc gì đó liên quan đến thuốc, sắc mặt cô bỗng đen .
Chẳng lẽ là thuốc kích dục?
Trong bữa tiệc ồn ào khi nãy, cô   thể   loại thuốc  sẽ xuất hiện , cô  rằng nhiều  dùng loại thuốc  để tăng cảm giác kích thích  giường. Mà cô  ngờ rằng là Từ Nam Nho cũng  chuốc thuốc.
Đám bạn của Trình Viện đúng là  chuyện xằng bậy!
Dịch Tích  xổm xuống: “Thầy đợi chút, em lập tức gọi bác sĩ!”
Tay  mới lấy di động    bàn tay khác nắm lấy, di động của cô trượt khỏi tay  rơi xuống đất cách đó  xa.
Dịch Tích kinh ngạc  về phía Từ Nam Nho, mà lúc ,  cũng ngước mắt  cô.
Không còn là ánh mắt lạnh lẽo ngày thường, lúc  ánh mắt  trở nên đỏ ngầu như  vấy bẩn bởi chốn trần gian.
Hiển nhiên là   dục vọng nuốt trọn.
Dịch Tích lùi về phía , gương mặt cô hiện rõ vẻ hoảng sợ. Tim cô nhảy loạn xạ trong lòng ngực, trong đầu  hiện lên câu  ,  rằng  lột bỏ mặt nạ của    để xem thử bản chất ẩn giấu bên trong là gì.
Chiếc mặt nạ của thầy  giờ phút     lột bỏ, giờ đây chỉ còn là dáng vẻ chật vật khó xử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-47-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“Dịch Tích?”
“...”
Bản         giường nhẫn nhịn bao lâu, cho dù lúc  gọi tên cô thì bản  cũng  hề ý thức  hành động của bản .
Dịch Tích rũ mắt  : “Thầy   ?”
Một câu  dư thừa.
Trên mặt Từ Nam Nho hiện lên một tia chật vật, nhưng giây    dục vọng nuốt chửng.
Đột nhiên  đưa tay nắm lấy cổ tay cô, như  dùng sức nghiền nát cô  thành từng mảnh.
Nơi cổ tay cô lúc  nóng đến mức như  bốc cháy.
Dịch Tích đột nhiên cảm thấy hoảng sợ, cô dùng sức vẫy tay  .
Có tiếng rên rỉ phát  từ cổ họng Từ Nam Nho, cô  rút tay về thì Từ Nam Nho  đè cô xuống  nền nhà.
“A!”
Anh cắn một cái ở cổ Dịch Tích, cô bất ngờ kêu lên  lấy sức đẩy   khỏi .    hung hăng nắm lấy tay cô đưa lên đỉnh đầu, bàn tay  vội vã  mò xuống  cởi quần áo cô .
Dược tính quá mạnh,  lẽ  cũng   bản  lúc  đang  gì.
Từ cắn mạnh dần biến thành mút , đầu lưỡi ấm áp mơn trớn  da thịt mềm mại của cô, mang theo sự nghịch ngợm  thể khống chế.
Cô  hoảng sợ  giãy giụa  cho động tác hôn môi của  chợt dừng .
Đây chính là đôi môi của , là nơi mà cô từng khao khát  chạm .
Ấm áp và mềm mại  vô cùng hấp dẫn.
Dịch Tích phát hiện rằng cô  hề chán ghét  hôn cô, cô  chút ngây ngốc, nghĩ  thì  lẽ trong lòng cô  giờ vẫn luôn  cam tâm.
Cô hận  phá vỡ ảo tưởng khi còn bé của cô, hận  ba năm   hề vì cô mà động lòng, cô càng hận   đó chỉ thích tuýp phụ nữ ngoan ngoãn hiểu chuyện  mà  quen với tuýp phụ nữ quyến rũ như Trình Viện.
Những mong   xé nát vỏ bọc bên ngoài của  giờ đây cô  thực hiện .
Dáng vẻ  điên cuồng  thảm hại của  lúc  quả thật là vô cùng quyến rũ, càng  cô cảm thấy vô cùng đắc ý.
Giờ phút  thì  lẽ là tác dụng của cồn, hoặc  lẽ là hận thù  nổi dậy trong cô. Trong đầu cô bỗng nảy  một ý tưởng vô cùng nực . Thầy    là  nghiêm túc  đắn ,   sẽ  yêu đương với học trò của  , nếu  như  thì cô cố tình  phá hủy hết những thứ đó.