“Đó   việc mới xảy  mấy tháng  ……”
“À đúng , A Kha ?”
Lâm Mẫn   liền đổi thành biểu cảm hóng chuyện, “Vừa nãy mới thấy tên nhóc đó còn   em em với một  hạng ba.”
Vẻ mặt Dịch Tích  hứng thú: “Vậy .”
“Qua đó xem ?” Thấy  Lâm Mẫn liền rủ rê, “Ây da cái mặt đưa đám  là gì chứ.”
“Không  gì, tớ đang đợi một cuộc gọi, kết quả là chờ tới c.h.ế.t cũng  nhận .”
Mắt Lâm Mẫn chợt lóe lên: “Là cuộc gọi của ai, Dịch đại tiểu thư như  mà cũng chờ   một cuộc gọi ?”
Dịch Tích đẩy đẩy cô  “Cút,  biến qua bên  chơi .”
Sau khi đuổi Lâm Mẫn , cô nhanh chóng gửi một tin nhắn cho Từ Nam Nho.
“Chào thầy Từ, em là sinh viên năm 2 ngành Thương mại quốc tế, thầy còn nhớ em đúng ?”
Thế nhưng mấy phút  cũng  nhận  tin trả lời. .
“Thầy đang bận  ? Thật  em  hỏi xe của thầy sửa ,     em   là đền tiền sửa xe cho thầy .”
“A đúng ,  đây   thầy là thầy giáo, nên em   cư xử đúng mực, mong thầy bỏ qua cho em.”
Vẫn là  nhận  tin trả lời.
Dịch Tích  chút ủ rũ, cô cau mày nhắn thêm một tin: “Khi nào thầy hết bận thì nhắn  cho em, chúng  bàn bạc về cách giải quyết chiếc xe.”
Tin nhắn gửi  , Dịch Tích chán nản ném điện thoại lên bàn .
“Tâm trạng hôm nay   ?” Lúc , một  đàn ông tuấn tú tầm 20 tuổi  nét mặt nhu hòa  tới chỗ cô ,  qua thì  khí chất thư sinh, nhưng kỳ lạ ở chỗ là   tuy  dáng vẻ thư sinh nhưng khi  trong quán bar  xa hoa  ồn ào    hề thấy phản cảm.
“Rõ ràng như  ? Sao  nào cũng chạy tới hỏi tớ tâm trạng   .” Dịch Tích ngã  về phía , đôi chân dài gác lên  bàn .
“Thấy  cả buổi tối cũng  xuống  chơi,   .”
“Không  gì”, Dịch Tích thu  khuôn mặt nhăn nhó, nghiêng đầu    , “A Kha, tớ   Lâm Mẫn   cùng với một  hạng ba tình tứ,   là thích    ?”
La Kha dừng một chút,  đó  chậm rãi uống một hớp rượu: “Người   tiền, nên tớ dụ cô  uống thêm vài chai rượu nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-5-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“Một ngôi  nhỏ bé  bao nhiêu tiền mà cần  đích   mời.”
La Kha  khẽ, tròng mắt ẩn chứa nét ôn nhu bỗng lóe lên một tia ranh mãnh: “À, thật  là vì cô   vóc dáng  tệ, khuôn mặt cũng .”
“Vừa  là   sắc  dụ dỗ ”, Dịch Tích xì một tiếng, “Bớt bày  cái vẻ mặt “kiếm tiền là quan trọng” của  .”
La Kha  phản bác,     sang đề tài khác: “Gần đây  học  đúng .”
“ , còn  nghiêm túc chuyên tâm nữa.”
“Ừm, chăm chỉ học hành , còn đợi  thuận lợi  nghiệp nữa, nhận   tiền lớn để bọn tớ còn hâm mộ .”
Dịch Tích vỗ vỗ vai  , vẻ mặt đắc ý : “Không thành vấn đề, tới lúc đó tớ sẽ cho  ăn uống no say.”
Số tiền lớn mà La Kha nhắc đến chính là việc bố Dịch Tích Dịch Thành Hành  đáp ứng với cô, Dịch Thành Hành  chỉ cần Dịch Tích an phận  nghiệp xong sẽ đồng ý cho cô dọn  ngoài ở, hơn nữa còn  thêm phần thưởng khác. .
Thời thanh xuân của Dịch Tích  xảy    bao nhiêu chuyện đều do “tiền” dụ dỗ, ví như  thi đại học , thi đậu đại học nào thì  thể mua loại xe đó, như  thi cuối kỳ  thành tích  thế nào thì sẽ  đổi loại xe tương ứng,  mua túi xách. Ví như   , nếu thành công  nghiệp đại học thì cô sẽ  cổ phần và nhà riêng của chính …
Dịch Thành Hành hổ thẹn với Dịch Tích nên mới dùng vật chất để bù đắp cho cô, nhưng  sợ phung phí tiền chiều hư đứa con gái , vì  mới dùng biện pháp khích lệ  để giúp cô  ý chí cầu tiến.
“Cậu  đây  gì, tớ  cần  tiếp đãi ,   việc của  .” Dịch Tích thấy La Kha   liền .
La Kha: “Tớ  vội.”
“À.”
Dịch Tích buồn chán  Lâm Mẫn  sàn nhảy ở phía xa. Đột nhiên, điện thoại  bàn  sáng lên. Dịch Tích sửng sốt, vội vàng cầm lấy di dộng.
Mở khóa  xem tin nhắn  tới.
“Xin , lúc nãy bận việc. Ngoài , vụ việc chiếc xe bỏ qua .”
Biểu cảm phấn khởi  mặt Dịch Tích  che giấu nổi, La Kha nhàn nhạt  cô một cái: “Tin nhắn của ai mà   vui vẻ thế.”
Dịch Tích  trả lời, cầm lấy túi xách bên cạnh   lên: “Cậu giúp tớ  với Lâm Mẫn là tớ về trường .”
“Ừm? Sớm  .”
“Ngày mai tớ còn lên lớp nữa, về ngủ sớm để thức sớm.” Dịch Tích cầm điện thoại quơ quơ, “Thầy giáo dạy ngày thứ Hai  nghiêm khắc,  thể  trễ.”