Dịch Tích vẫn  chấp nhận: “Chẳng lẽ chăm chỉ thì IQ cao?”
Từ Nam Nho: “Cũng  thể”.
Dịch Tích liếc  một cái: “Vậy ý thầy là dù  thì nó cũng thông minh hơn em đúng ?”
Trong mắt Từ Nam Nho lóe lên ý : “Bản  em lúc còn  học học hành   cũng  ?”
“Em , em thông minh nhưng chỉ là  thích học”.
“ là tự khen  thì ”, Dịch Nhạc ghét bỏ , “Có  lúc ở trường chị  cũng học hành  tử tế đúng  thầy?"
Từ Nam Nho  : "Ừm, cũng  khác là bao".
Nhìn thấy nụ   gương mặt Từ Nam Nho, ý nghĩ  phản bác  Dịch Nhạc bỗng chốc tan thành mây khói, Dịch Tích giật , chậm rãi lấy tay vén những sợi tóc  phía  tai, cô dùng động tác  để che  cảm xúc trong mắt .
Xì,  cái gì chứ.
Cuối cùng thì Dịch Tích vẫn ở  bệnh viện một đêm với Dịch Nhạc, ngày hôm   cô nhận  cuộc gọi từ Dịch Quốc Đường hẹn đến quán ăn.
Vốn nghĩ là bàn công việc, nhưng đợi hơn nửa ngày   một  đàn ông điển trai  đến, Dịch Tích liền hiểu rõ chuyện gì đang xảy .
Đây   là bàn công việc, mà là đang xem mặt cho cô.
“Xin chào cô Dịch,  là Ôn Thiệu Nguyên”.
“ ,   qua tên ”. Dịch Tích  rõ ông nội  đào một cái hố lớn cho cô, nhưng tình huống  mắt    cô  nhảy  hố cũng  .
 là cô   nhắc về Ôn Thiệu Nguyên,   chính là đại thiếu gia nhà họ Ôn,   trai  giàu , từ nhỏ  sống ở nước ngoài,  về nước mấy năm gần đây,  đồn rằng    về nước  nắm trong tay hơn một nửa sản nghiệp từ ba  .
Việc  của ông nội ngày hôm nay   rằng trong lòng ông lão  xem trọng  thanh niên tài giỏi .
“Lần  gặp mặt  cũng  chút đột xuất, hy vọng cô  để bụng”.
Dịch Tích  : “ hiểu, đây cũng chỉ là sự sắp xếp của thế hệ ,  , coi như hôm nay   quen thêm một  bạn”.
“Cô quả nhiên là  phóng khoáng rộng rãi như trong lời đồn”, Ôn Thiệu Nguyên .
“Rộng rãi? Ha ha,  ?”
“Thật  thì    cô từ , nhưng vẫn   cơ hội để  chuyện, nên lúc mấy vị trưởng bối trong nhà  về cuộc gặp gỡ ngày hôm nay,    chút do dự liền đồng ý”.
Dịch Tích  : “Vậy đúng là  Ôn xem trọng  ”.
“Cô cứ gọi  Thiệu Nguyên là ”.
“Vậy  cũng gọi thẳng tên  là ”.
“Được, Dịch Tích”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-51-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Buổi chiều ngày hôm , Từ Nam Nho  đến bệnh viện thăm Dịch Nhạc.
Dịch Nhạc: “Sao hôm nay thầy  đến đây?”
Từ Nam Nho  lướt một vòng cũng  thấy bóng dáng Dịch Tích.
“Không   hôm nay xuất viện ?”
“A? Đừng  là thầy đến đón em xuất viện nhé?”. Dịch Nhạc  chút sợ hãi khi  ưu ái quá mức, trong mắt học sinh thì Từ Nam Nho vẫn luôn lạnh lùng, càng   việc hỏi han quan tâm  khác, mà   hình như  nhiệt tình .
Từ Nam Nho: “Có vấn đề gì ?”
“Không,  ”. Dịch Nhạc xua tay, “Chỉ là lát nữa Dịch Tích sẽ đến đón em về nhà”.
“Ừm”. Từ Nam Nho  xuống một bên ghế sofa, “Vậy cứ chờ cô  đến đây ”.
Dịch Nhạc  dáng vẻ vô cùng thản nhiên của Từ Nam Nho, cô đột nhiên  hiểu . Cho nên  thầy  của cô đến đây thực chất là vì Dịch Tích chứ   vì cô. Sau bữa cơm xem mặt  với Ôn Thiệu Nguyên, Dịch Tích chuẩn  đến bệnh viện đón Dịch Nhạc.
Ôn Thiệu Nguyên vốn dĩ  thể hiện hiện sự phong độ của , nhất quyết  đưa cô về nhà, nhưng lúc    cô   đến bệnh viện đón em gái thì liền chủ động đề nghị đưa cả hai  về nhà.
Dịch Tích  từ chối   , vì thế lúc cô cùng với Ôn Thiệu Nguyên   phòng bệnh cũng  vặn chạm mặt với Từ Nam Nho.
Dịch Nhạc: “Chị đến   Dịch Tích,   là?”
Ôn Thiệu Nguyên chủ động chào hỏi Dịch Nhạc: “Xin chào,  là Ôn Thiệu Nguyên, bạn của chị cô”.
“À, là bạn, chào ”.
Ôn Thiệu Nguyên: “Người  là bạn trai cô ?”
Người mà Ôn Thiệu Nguyên  chính là Từ Nam Nho, Dịch Nhạc thấy Ôn Thiệu Nguyên   thì vội vàng lắc đầu: “Không , tuyệt đối  , em nào dám  ”.
Ôn Thiệu Nguyên: “Vậy thì?”
Dịch Tích  Từ Nam Nho  mở miệng giải thích: “Đây là thầy giáo hướng dẫn của Dịch Nhạc”.
Vừa dứt lời thì Dịch Tích   với Từ Nam Nho: “Sao hôm nay thầy  đến đây?”
Từ Nam Nho  lên, ánh mắt đánh giá Ôn Thiệu Nguyên: “Đến để đưa Dịch Nhạc xuất viện”.
“Vậy ,  phiền thầy , nhưng mà hôm nay  cần”, Dịch Tích đùa với Ôn Thiệu Nguyên: “Hôm nay  tài xế miễn phí ”.
Ôn Thiệu Nguyên  : “Đó là vinh dự của ”.
Từ Nam Nho trầm mặc: “Chẳng lẽ  lấy tiền ?”
Kết quả vẫn là Ôn Thiệu Nguyên lái xe đưa hai  về nhà.